Thế là sau khi cúp máy, Tử Hạ hí hửng đi sang phòng Tử Thiên.
- Anh hai, em vào được không ?
- Được, em vào đi.
Tử Hạ vào thì thấy Tử Thiên đang nằm trên giường, cầm đt lướt web.
- Anh hai, ngày mai A Duệ bảo anh không cần đến công ty, sáng cứ đến Hàn Sát, chiều khoảng 3 giờ 30 đưa em, Tiểu Nguyệt và A Thành đến công ty đi chơi.
- Em muốn anh đi chơi ?
- Đúng vậy, anh đi với bọn em nha ?
- Được rồi. Chiều em.
Tử Thiên vẫy tay, muốn Tử Hạ đi lại bên anh mà ngồi. Tử Hạ hiểu thế, liền đi lại bên anh rồi ngồi xuống giường. Anh cũng ngồi dậy, rồi xoa đầu Tử Hạ, ôm vào lòng. Đối với anh, trong gia đình, Tử Hạ luôn được đặt ở vị trí đầu tiên.
- Anh hỏi em, ai là người bắt cóc em ?
- Em ... em chạy thoát, em không biết...
- Tại sao em giấu anh ?
- Em... em không có giấu.. em thật sự không biết mà.. sao tự nhiên anh lại hỏi ?
- Người bắt cóc em là Bạch Mật Nhi. Em sợ việc gì mà lại không dám nói, giấu cả anh ? Trước giờ em chưa từng giấu anh chuyện gì cả, em biết từ lúc anh biết anh suy nghĩ nhiều lắm không ?
- ...
- Anh muốn biết tại sao em giấu anh, chỉ thế thôi ? Em sợ cô ta ?
- Không, em không hề sợ. Tại sao em phải sợ cô ta ?
- Thế sao em không nói ? Em biết nói ra mọi người sẽ đòi lại công bằng cho em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831818/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.