Tử Thiên từ trong dưới bếp đi ra, thấy Tử Hạ đứng đó liền chạy tới ôm chầm lấy.
- Anh...hai ?
- Không có gì, em không sao là tốt rồi. Lúc nghe tin em bị mất tích, anh lo lắm.
Tất cả ánh mắt hướng về Tử Hạ, trong đó có ánh mắt mang mùi dấm của Thành Duệ.
- Thôi mà, dù sao em cũng không sao rồi. Anh đừng ôm em nữa, mọi người nhìn kìa.
Tử Thiên nghe thế mới buông em gái ra.
- Mọi người ở lại đây ăn bánh ngọt đi, dì Trương có chuẩn bị rất nhiều.
- Vâng ạ.
Lúc tất cả ăn xong đã là 4 giờ chiều, tất cả mọi người đều đi về.
- Tối nay em không ngủ ở đây, có lẽ em về Phàm Gia ngủ.
- Thật sao...
Giọng nói có chút buồn bã của Thành Duệ vang lên khiến Tử Hạ bối rối.
- Hôm qua em không về ngủ, chắc ba mẹ cũng lo lắng, nốt ngày nay thôi, ngày mai em qua ngủ với anh, nha ?
- Được rồi, về tới nhớ nhắn tin cho anh.
- Vâng, em biết rồi.
Tử Hạ cùng Tử Thiên đi ra cửa, bước vào xe rồi về. Trước khi tạm biệt Tử Hạ không quên hôn Thành Duệ một cái.
Tại Phàm Gia.
- Hai con về rồi à, Tử Thiên, con lo tắm rửa nghỉ ngơi đi rồi ăn tối.
Tử Hạ đứng đấy lặng im. Cô thật sự không biết nói gì. Phàm Song Mạch đi đến, đặt hai tay vào vai Tử Hạ.
- Con gái, con đứng đó làm gì, con cũng đi tắm rồi nghỉ ngơi đi.
- Vâng ạ.
Cô lên phòng của mình, soạn đồ định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831817/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.