Ngày hôm sau
" Đây là đâu nhỉ, địa ngục chăng, chói quá, chắc là thiên đàng rồi.
Cô nhìn sang người bên cạnh vẫn đang nắm chặt tay mình.
- Tỉnh rồi sao, có thấy không khỏe chỗ nào không ?Có đau chỗ nào không ?
- Tôi ổn, hôm nay là chủ nhật đúng không ?
- Đúng.
- Vậy thì may quá, hôm nay tôi được nghỉ ngơi rồi. Này, tôi gọi anh là Tiểu Duệ được chứ ?
- Được, em thích gọi gì thì gọi.
- Tôi xin lỗi chuyện 1 tuần trước nhé.
- Tại sao em phải xin lỗi ?
- Là tôi không chấp nhận lời xin lỗi khiến anh bị bắt cóc. Mà anh biết ai đã bắt anh không ?
- Không, tối qua tôi chẳng thấy ai làm cả.
- Mà...
- Sao, chuyện gì ?
- Anh... hiến máu cho tôi à..
- Đúng vậy, có sao không ?
- Không.. tôi cảm ơn.
- Coi như là trả ơn cho việc em chấp nhận lời xin lỗi của tôi.
Ọc...Ọc...Ọc..
Khả Băng xấu hổ lấy tay che mặt.
- Để tôi đi mua đồ ăn cho em.
- Cảm ơn.
- Đây này, em ăn đi.
- Khi nào tôi được xuất viện ?
- Tình trạng của em rất tốt, chiều nay có thể xuất viện, nhưng về thì phải nghỉ ngơi.
- Được thôi.
- Chiều tôi sẽ đưa em tới Hàn Sát.
- Để làm gì ?
- Bố muốn gặp em.
- Được.
Sau khi làm thủ tục xuất viện, hai người cùng tới Hàn Sát.
- Con tới rồi ạ.
- Con đã khỏe hẳn chưa ?
- Rồi ạ. Bố tìm con có việc gì không ạ ?
- Con có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831775/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.