- Tại sao anh không tin cậu ấy chứ, rõ ràng cậu ấy không phải loại người như vậy !! - Kha Nguyệt vừa nói vừa nắm lấy áo của Thành Duệ.
- Thế cô giải thích xem chuyện đó là như thế nào ?!
- Chưa điều tra thì làm sao mà biết được, tôi nói cho anh biết, đó là lần đầu tiên cậu ấy cúi đầu với người khác, và là lần đầu tiên cậu ấy chịu thua một người, mà dù cậu ấy không hề có lỗi !
- Cô cứ việc bênh cô ta đi, khi mọi chuyện được điều tra rõ, cô sẽ biết.
- Được, anh cứ chờ đi
Mọi người nhìn cuộc xung đột mà bất ngờ, đó là Hạ Kha Nguyệt của mọi ngày sao ?
Bỗng có tiếng hét thất thanh : " Bố... Bố biến mất rồi.. !!"
Cái gì chứ, là ai làm đây !?
- Tại sao chứ, tại sao anh không tin tôi...
Khả Băng đi dưới mưa mà lòng vang lên câu hỏi, lúc này lòng cô đau như cắt. Cô tự nhủ sẽ không liên quan đến tên đó nữa, bất cứ thứ gì liên quan tới hắn sẽ không có cô.
Bỗng có 1 cuộc gọi đến, là Tiểu Nguyệt, lại có chuyện gì xảy ra rồi !?
- Alo, tớ đây.
- Tiểu Băng, cậu mau về Hàn Sát đi, bố biến mất rồi !!
- Cái gì ?!
- Cậu mau về đi, mọi người đang chờ cậu đó.
- Tớ xin lỗi, tớ không thể về...
- Tại sao ?
- Tớ không muốn chạm mặt tên đó. Các cậu cứ đi tìm bố đi, không có tớ cũng không sao mà
- Lạc Khả Băng, cậu là sát thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831771/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.