- Thế chắc cô cũng đã thừa nhận chuyện mình làm đúng không ?
- Thừa nhận thì thừa nhận thôi chứ tôi sợ gì. Dù gì ở đây cũng chỉ có hai ta.
- Cô không sợ tôi nói lại cho anh tôi à ?
- Hừ, cùng lắm thì giết người diệt khẩu thôi.
- Thế thì cô lại quên tôi là ai rồi.
Không biết từ khi nào mà Cảnh Mộc đã ở đằng sau và nghe thấy tất cả. Anh đi ra đây vào lúc này hoàn toàn là do Giai Nghiêm tính toán thời gian từ trước. Có điều thái độ và câu trả lời của anh hoàn toàn khác với Giai Nghiêm lường trước.
- Nếu em còn gây sự với em, anh sẽ không tha cho em đâu.
- Anh nghĩ em sợ lời anh nói mà không dám làm gì với cô ta ? Nếu em sợ em đã không đưa chị Thiên Tịch về đây rồi. Em cũng cảnh báo anh, nếu như anh đụng tới chị ấy, em cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh.
Giai Nghiêm xoay người lại chạy vào phòng tắm. Cô thừa biết nếu anh mình đi ra một mình thì Thiên Tịch chắc hẳn đã có chuyện. Cánh cửa mở ra, cô chỉ thấy Thiên Tịch ngồi đó ôm mặt mà khóc, trên trán còn có vết máu. Giai Nghiêm hoảng hồn chạy tới ôm lấy Thiên Tịch. Thiên kim tiểu thư của Hoàng Gia mà có chuyện chắc cô cũng lãnh đủ.
- Anh ấy làm gì chị ?
- Anh ấy không còn là Hàn Cảnh Mộc mà chị biết nữa. Anh ấy không còn như trước...
- Được rồi, em đưa chị về phòng.
Giai Nghiêm cõng Thiên Tịch về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet-phan-2/831681/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.