Thiên Phong nhìn em gái mình đứng thẫn thờ ở cửa sổ nhìn vào cảnh vật bên ngoài. Anh bước đến xoa đầu cô, nhẹ nhàng hỏi.
- Sao lại thẫn thờ thế ?
- Anh nói xem nếu đứng ở giữa người thân và người anh yêu, phải chọn một trong hai thì anh sẽ chọn ai.
- Thực sự rất khó chọn, ai cũng quan trọng với anh cả. Nhưng có lẽ nếu bắt buộc thì anh sẽ chọn người thân. Sao em lại hỏi thế ?
- Nếu em đã từ bỏ tình yêu của mình vì người mà em gọi là mẹ suốt gần 20 năm kia liệu có đáng không ?
- Em đã từ bỏ gì để cứu bà ta ?
- Có thể nói là một cái giá rất đắt. Người đó yêu em, và em cũng yêu anh ấy rất nhiều. Một người là vị hôn phu mẹ nuôi em sắp xếp đã tìm ra tủy giúp bà ấy sống, nhưng lại bắt em phải chia tay với anh ấy. Lúc đó em cũng bắt buộc phải làm theo...
- Bây giờ em cảm thấy hối hận sao ?
- Nói hối hận thì không phải nhưng em cảm thấy rất buồn, buồn vì đã bỏ lỡ người mình yêu cũng yêu mình vô điều kiện.
- Thế sao em không thử tìm lại người đó mà nói chuyện xem ?
- Lúc ra đi em đã không giải thích gì, cũng đã tự nhiên xin nghỉ việc. Em thật sự không có đủ can đảm để gặp lại anh ấy. Lúc em thấy anh ấy tiều tụy xanh xao em cảm thấy lương tâm mình cắn rứt lắm.
- Em cứ làm theo những gì mình nghĩ là đúng. Không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet-phan-2/831667/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.