Nhưng điều đáng nói ở đây là anh sợ tỏ tình thấy bại. Anh sợ phải gặp lại cô sau khi chuyện đó xảy ra. Nói có vẻ dễ nhưng làm thì không dễ chút nào. Hơn nữa cô lại còn là thư ký riêng của anh, hai người ngày nào cũng gặp nhau, mặt chạm mặt thế này thì lại càng khó thở hơn.
Những suy nghĩ cứ vật lộn ở trong đầu làm cho Cảnh Mộc cảm thấy mệt mỏi. Anh vẫn ngồi đó, vẫn lướt máy tính xem tài liệu nhưng trong đầu lại đang suy nghĩ lời của em gái mình. Tỏ tình với cô, liệu có nên thực hiện không ?
Giai Nghiêm sau khi cúp máy hí hửng quay sang Lăng Vân và Mạch Vũ đang ngồi chờ câu trả lời.
- Thế nào ? Anh ấy bảo sao ?
Hai cô cậu hỏi Giai Nghiêm với vẻ mặt thực sự mong chờ.
- Anh ấy tưởng tớ đùa cơ. Nhưng có lẽ anh ấy sẽ xem xét lại. Tớ dọa anh ấy nếu không tỏ tình chị thì chị ấy sẽ bị người khác mang đi, nên chắc anh ấy sẽ sớm đồng ý thôi. Việc chúng ta cần làm là nghĩ ra cách giúp anh ấy tỏ tình.
- Hai bọn tớ sẽ giúp cậu suy nghĩ. Chúng ta sẽ cùng giúp anh ấy.
- Cảm ơn hai cậu nhiều lắm.
Tan làm, Cảnh Mộc thẫn thờ đi về nhà. Đầu anh bây giờ chỉ là câu nói của em mình. Có lẽ dù sao anh cũng phải sớm đưa ra quyết định của mình thôi.
Giai Nghiêm cũng về nhà không lâu sau đó. Cô vừa vui vẻ hát vừa mở cửa ra. Nhìn thấy Cảnh Mộc đang ngồi úp mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet-phan-2/250482/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.