- Em gái của anh bày tỏ thái độ như thế thường xuyên lắm à ? Em thấy mà mệt.
- Em không cần để ý nó đâu.
Thiên Tịch ở trên phòng cùng chiếc bụng đói. Cô không muốn bước xuống dưới nhà kia để chịu cái thái độ õng ẹo kia của ả, cùng sự bênh vực người ngoài kia của anh và mẹ cô. Nghĩ một lát, cô lôi điện thoại ra gọi cho hai cô bạn của mình
- Alo, Song Nhi, cậu rảnh không ? Cậu gọi cho Lăng Nhi đi, bảo cùng đi ăn. Hôm nay tớ gặp rắc rối nhiều quá, càng không muốn ở nhà mà ăn.
- Cậu chuẩn bị đi, tớ sang tới sẽ gọi. Hôm nay tớ bao.
- Cảm ơn cậu nhiều.
Điềm Song cười cười rồi cúp máy, tìm số gọi cho Tuyết Lăng. Thiên Tịch thì đi lấy quần áo rồi vào nhà tắm. Khoảng 10 phút sau, cô vừa đi ra thì chạm mặt cô gái lúc nãy.
- Chị vào đây làm gì ?
- Hôm nay tôi ở lại đây một đêm. Cô tốt nhất là ngoan ngoãn mà giao phòng cho tôi. Mẹ và anh cô đã cho phép tôi ngủ lại đây, tại căn phòng này và quyền quyết định là của tôi. Hôm nay cô tốt nhất là ra ngoài mà ngủ.
- Thái độ thay đổi nhanh nhỉ ? Cô mà không đi làm diễn viên thì phí phạm tài năng quá đó. Tôi sẽ ở ngoài, tôi cũng không dám ở chung với loại hạ đẳng đâu.
Nói rồi Thiên Tịch cầm lấy chiếc điện thoại rồi đi ra cửa đứng. Lát sau tài xế riêng của Điềm Song chở Lăng Tuyết đến trước nhà của Thiên Tịch.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet-phan-2/250466/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.