Tan làm, Giản Đồng vẫn như thường ngày, trong đường đêm thân đơn bóng chiếc.
Tần Mộc Mộc đương nhiên không thể nào cùng cô đi về.
Thời điểm trở lại nhà trọ, Giản Đồng kinh ngạc một chút, trong phòng khách sáng đèn, trên ghế salon đơn sơ, Tần Mộc Mộc đang ngồi ở đó chơi điện thoại.
Thấy mình về nhà, lập tức để điện thoại xuống, đứng lên.
“Cô về rồi?”
Giản Đồng càng kinh ngạc, thường ngày Tần Mộc Mộc đã sớm trở về phòng ngủ rồi, hôm nay thế mà lại ngồi trên ghế salon ở phòng khách, là đang đợi mình sao?
“Ừm” Cô có chút kiệm lời, ba năm sống ở trong tù, vốn từ để nói chuyện thật sự cực kỳ ít ỏi.
Yên lặng, là trạng thái thường có nhất của cô.
“Hôm nay tôi nghe nói ở phòng bao VIP tầng 6, có khách chỉ đích danh cô tiếp? Là ai thế?”
Đây là… đang cùng mình nói chuyện thường ngày? Giản Đồng giương mắt quan sát Tần Mộc Mộc một chút, ngay sau đó trong lòng tự giễu… Làm sao có thể chứ?
“Là một khách lạ” Cô chậm rãi nói, trong lòng như sáng tỏ, Tần Mộc Mộc đây là đang muốn hỏi, vị khách kia có phải Tiêu Hành hay không.
“Ồ…” Đối phương rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt lại đột nhiên sắc bén nhìn về phía mình “Vết thương trên trán… Cô nói với người khác rồi?”
Giản Đồng chỉ cảm thấy mệt, rất mệt.
Cô chán ghét vì Tần Mộc Mộc dò xét, tra hỏi cô.
Rốt cuộc sự tra hỏi và dò xét như vậy còn muốn tiếp tục đến lúc nào.
Nhắm mắt một cái, lần nữa mở ra, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-khoc-theo-duoi-vo-cu/1258894/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.