"Y Nguyệt, Y Nguyệt sao rồi?"
Một thoáng buồn vụt qua biểu cảm của Khả Khả, cô bình tĩnh để anh nằm xuống, sau đó mới nói.
"Y Nguyệt không sao hết. Cô ấy chỉ bị suy yếu vì tác dụng phụ."
Nghe được câu nói này, Cố Duật Hoành cũng yên tâm nằm lại. Nhưng trong đầu anh vẫn không thể nào quên được tiếng hét lúc ấy của Y Nguyệt. Dù gì... cũng là vì bảo vệ an toàn cho anh nên cô mới chịu tổn thương ấy.
Điềm Khả Khả không thấy được nét mặt của anh, nhưng những lời nói gấp gáp vừa rồi, cộng thêm sự im lặng hiện tại cũng đủ để cô nhìn thấu tâm tư anh.
Khả Khả cúi thấp đầu, rồi lại xấp chiếc khăn ẩm, đặt lên trán cho anh.
"Bác sĩ nói anh vẫn còn sốt vì thứ thuốc kia, anh nghỉ ngơi một chút đi."
Cố Duật Hoành ngoan ngoãn nằm xuống, muốn chợp mắt những chỉ mãi nhớ tới hình ảnh của Y Nguyệt. Cô đã xâm lấn toàn bộ lí trí của anh, khiến anh còn quên luôn người đang ở bên cạnh mình là Khả Khả.
Cô ấy vẫn nhẫn nại ngồi đó, chờ Duật Hoành hỏi thăm một câu, hay là một lời sai bảo cũng được. Cô biết bản thân mình yếu đuối và hèn nhát, không có dũng khí như Y Nguyệt, chuyện gì cũng không bằng cô ấy...
Tình cảm hiện tại nếu cứ tiếp tục thế này, sợ rằng cô sẽ không còn cơ hội mất.
Ngắm nhìn anh chợp mắt hoàn toàn, cô mới lặng lẽ bước ra ngoài. Nghĩ lại những lời mà Dạ Thương Lam từng nói, cô... đành phải làm gì đó để cướp lại Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-khoc-tha-cho-em/1723655/chuong-48.html