"Bà xã đại nhân, anh có mặt."
Lời nói của Cố Duật Hoành dường như dọa chết Tử Hi. Cô ta mím chặt môi, lúc này cô vẫn chưa tin, kiên quyết hỏi lại.
"Hai người... nếu hai người tình cảm như vậy thì có dám thể hiện trước mặt bọn tôi không?"
Tử Hi cười ranh mãnh, nét mặt như đang mong đợi hai người bại lộ. Y Nguyệt hiểu ý cô, dù rất không muốn nhưng đã diễn thì phải diễn tới cùng.
Liếc nhìn Cảnh Hiên, cô cố lộ ra vẻ mặt vui nhất có thể, nhón chân lên hôn một cái vào má Duật Hoành. Anh ta đứng im bất động, đây là lần đầu tiên có người hôn anh... Một cảm giác gì đó rất lạ truyền tới cơ thể. Mặt anh cứng đơ, tứ chi dường như tê liệt hoàn toàn.
Cảnh Hiên tròn mắt nhìn hai người. Anh không vui, cũng không buồn, chỉ riêng Tử Hi là sốc tới não. Cô ta bây giờ không thể không tin, im lặng khoác tay Cảnh Hiên.
"Vậy thì tốt rồi. Bọn tôi đi trước đây."
"Ưm, good bye."
Rời khỏi tầm mắt của Y Nguyệt, Tử Hi lộ rẽ sự tức giận trên khuôn mặt. Khách hàng lần này trùng với công ty của Y Nguyệt, cô muốn dìm cô ấy xuống vực thẳm và giành lấy hợp đồng.
Còn Cảnh Hiên lúc này thần sắc không tốt lắm, cứ liên tục nghĩ về Y Nguyệt. Đột nhiên... anh cảm thấy có chút tiếc nuối.
Y Nguyệt sau khi thấy Tử Hi rời đi, cô thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng giải thích với Cố Duật Hoành.
"Xin lỗi vì hành động đột ngột vừa nãy. Nếu tôi không làm vậy họ sẽ nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-khoc-tha-cho-em/1723626/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.