Cô vui vẻ cầm hộp đồ ăn vào trong phòng, đúng chỉ có An Nhiên hiểu cô. Vừa nãy cô còn đang lo không biết đi ăn giờ nào đây này!
Mở hộp ra, toàn là những món ăn cô thích, còn có cả món bánh điểm tâm cực phẩm nữa. Hóa ra đây chính là bất ngờ mà An Nhiên nhắc tới.
Ăn uống xong xuôi, Y Nguyệt mở hộp sắt ra. Rất nhiều những chiếc bánh quy đầy đủ màu sắc và hương vị khác nhau. Mà bánh của An Nhiên làm thì các cửa hàng khác đều không có đâu. Đây là hàng limited đấy!
Y Nguyệt cầm một cái ăn thử. Vị matcha ngọt ngào lan tỏa khắp khoang miệng, thứ bánh này đem lại cho cô cảm giác tươi mát, xóa tan đi mệt mỏi trong người!
Cô say mê thưởng thức, phát hiện ra mẩu giấy nho nhỏ được kẹp ở giữa những chiếc bánh. Cô vừa ăn, vừa cầm lên mở ra xem. Trên đó là những dòng chữ sến súa.
"Bảo bối, bánh rất ngon đúng không? Ăn nhiều lên mới có sức làm việc được. Yêu bảo bối nhiều."
Y Nguyệt đọc xong thì suýt bật cười thành tiếng. An Nhiên dạo này rảnh rỗi quá rồi đấy... Nhưng mà rảnh rỗi một cách dễ thương.
Bỗng nhiên, tờ giấy trên tay cô bị ai đó giật mất. Cô nhíu mày, ai mà bất lịch sự thế. Vừa quay ra, hình dáng Cố Duật Hoành to lớn đang đứng ở ngay đó.
Anh ta đọc xong những dòng tin nhắn, sắc mặt đột nhiên biến thành một hũ đậu phụ thối, xám xịt đến lạ thường. Anh ta vo tròn tờ giấy, ném nó xuống bàn làm việc của cô, hằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-khoc-tha-cho-em/1723625/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.