Nằm bẹp dí trên con hẻm nhỏ đầy ẩm ướt, Trương Á Đông nghiến răng, thù này hắn nhất định phải trả.
Tuy không biết mấy người đánh mình là ai, nhưng hắn có thể dám chắc họ sẽ liên quan đến Tần Y Nguyệt, không ít thì nhiều, và cả cái tên kì đà cản mũi kia nữa.
Sau một hồi ngồi lại ở một góc, tiếng bước chân dồn dập có vẻ là khá nhiều người đi tới. Trương Á Đông hắn hình như không sợ, bình tĩnh châm một điếu thuốc. Khói thuốc phả ra, lan tỏa trong không trung rồi biến mất.
Tiếng bước chân chậm dần, rồi dừng lại. Có tiếng nói.
"Đại ca."
Trương Á Đông đảo mắt nhìn lên, là đàn em của hắn. Nhìn thấy những vết bầm trên mặt đại ca mình, một trong số chúng hỏi.
"Đại ca, anh bị ai đánh rồi? Thật khốn kiếp, để em xử lý nó!"
Trướng Á Đông cầm điếu thuốc còn dở trên miệng, đứng dậy ném nó thật mạnh xuống đất, giận dữ quát.
"Xử lý cái đầu mày. Mày không thấy tao bị đánh tơi tả như vậy sao mà muốn đi nộp mạng. Thằng ngu!"
Tên béo đó bị mắng tới nỗi rụt cổ lại. Một tên khác điềm đạm.
"Đại ca, đừng để ý đến nó. Anh gọi bọn em ra đây chắc chắn là có nhiệm vụ. Nói đi."
Xem ra chỉ có hắn mới hiểu đại ca mình. Trương Á Đông nuốt xuống sự tức giận, ném cho bọn chúng hai tấm hình.
Tần Y Nguyệt, Cố Duật Hoành.
"Ê, đây là chị dâu của bọn em mà?"
"Thế còn gã đàn ông này là ai?"
"Chẳng có chị dâu gì hết. Cô ta chia tay tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-khoc-tha-cho-em/164130/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.