Lâm Phiên Phiên đành chịu lắc đầu, tính cố chấp của Hạ Danh Đoan điên cuồng hơn so với những gì mà cô tưởng tượng, bây giờ cô ta đã hận cả cô, nhưng cô ta không bao giờ được lôi cả Sở Tường Hùng vào.
“Hạ Danh Đoan, đừng ép tôi trở mặt xem cô như kẻ thù!”
Nhìn bóng lưng từ từ biến mất trong màn đêm của Hạ Danh Đoan, sắc mặt của Lâm Phiên Phiên dần trở nên lạnh lùng, không quan tâm đến bất kỳ người nào chỉ cần dám làm tổn thương Sở Tường Hùng, cô nhất định sẽ không tha thứ cho người đó...
Ngày hôm sau!
Bởi vì ông cụ Sở Kiên Đoàn sắp phải đến thành phố S xa xôi để chữa bệnh, nhà họ Sở rất khó có dịp mà vừa sáng sớm mà tất cả con cháu đã tụ tập đầy phòng khách, chuẩn bị đưa ông cụ đi.
Sau đó giống như những gì Lâm Phiên Phiên đã nghĩ, lần tiễn đưa này vẫn chưa bắt đầu đã không được thuận lợi.
Khi Hạ Danh Đoan đẩy Sở Kiên Đoàn từ trong phòng ra ngoài, thần sắc trên khuôn mặt của Sở Kiên Đoàn đau buồn và trầm lắng mà trước kia chưa từng có, không nói một lời nào đã cầm mấy chiếc cốc trà trên bàn ném vào hướng Sở Quy Thôn.
Sở Quy Thôn đương nhiên sẽ không ngồi yên đợi chết, liền né người sang một bên, làm cho Hứa Bành, Sở Tường Hùng, Lâm Phiên Phiên, Sở Lý, Sở Mộng và những người ngồi bên cạnh đều ngạc nhiên, hoảng hốt nhìn ông cụ Sở Kiên Đoàn bỗng nhiên đùng đùng nổi giận.
“Bố, bố đang làm gì vậy?”
Sở Quy Thôn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1281185/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.