“Chồng nào mà chồng chứ, không xấu hổ à.”
Lâm Phiên Phiên bị câu tự xưng là chồng của Sở Tường Hùng làm cho đỏ mặt.
Đột nhiên vẻ mặt của Sở Tường Hùng trở nên nghiêm túc, nói: “Ngày đó sẽ không xa nữa, cho anh thêm một chút thời gian, anh nhất định sẽ thuyết phục bố mẹ anh, đến lúc đó anh sẽ cho em một hôn lễ long trọng nhất, để em bước chân vào nhà họ Sở một cách nở mày nở mặt, khiến cho cả thế giới này biết rằng em là vợ của Sở Tường Hùng, là người vợ anh yêu nhất.”
“Tường Hùng…”
Nhìn đôi mắt nghiêm túc của Sở Tường Hùng, Lâm Phiên Phiên đột nhiên cảm thấy sống mũi cay cay, mắt cũng đỏ lên.
Là con gái ai chẳng nghĩ có một hôn lễ hoàn mỹ, cô và Sở Tường Hùng đi qua bao nhiêu chông gai trắc trở, cô giao mình cho anh không một chút ngần ngại giấu diếm, thậm chính còn sinh con cho anh, cho dù là ngày này của bốn năm trước hay hôm nay của bốn năm sau, Sở Tường Hùng đều cho cô tất cả yêu thương và yêu chiều anh có, nhưng chỉ thiếu có một thứ, đó là một hôn lễ chính thức.
“Đồ ngốc, có cần phải cảm động thế không hả, đây là thứ anh vốn dĩ đã nợ em, phải cho em từ bốn năm trước rồi mới đúng, cho anh thêm một chút thời gian, anh nói được nhất định sẽ làm được.”
Sở Tường Hùng đau lòng ôm chặt Lâm Phiên Phiên, lần này không ai có thể ngăn cản quyết tâm lấy Lâm Phiên Phiên của anh được nữa.
“Vâng, em chờ.”
Lâm Phiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1281171/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.