Ngay đến Hứa Thịnh đang tết tóc cho Lôi Lôi cũng kinh ngạc quay sang nhìn Sở Lý, sau đó lại không nói gì, bởi vì anh ta biết, Lâm Phiên Phiên và Sở Tường Hùng không muốn gặp anh ta, anh ta nói gì cũng chỉ nhận lại sự thờ ơ mà thôi, còn không bằng giữ lại chút thể diện cho mình, không làm gì thì hơn.
Sở Quy Thôn đang giả vờ đọc báo đột nhiên sầm mặt nói, “Quản gia, dọn cơm.”
Ngay cả nhìn Lâm Phiên Phiên cũng không thèm.
Ánh mắt Lâm Phiên Phiên hoàn toàn lạnh đi, trên gương mặt không có quá nhiều biểu cảm, nhìn dáng vẻ kiêu căng ngạo mạn này của Sở Quy Thôn như thể đang ban ơn cho cô, làm gì có tí hối hận nào về chuyện ông ta đã làm bốn năm trước.
Tuy rằng Hứa Bành bị Lâm Phiên Phiên nắm nhược điểm trong tay nhưng thái độ của bà ta đối với cô cũng chẳng tốt hơn là bao nhiêu, bà ta đứng dậy dắt tay Lôi Lôi, sau đó cười gọi Hứa Thịnh vào ăn, hoàn toàn coi Lâm Phiên Phiên như người vô hình.
Từ đầu đến cuối tất cả mọi người đền không chú ý đến Hạ Danh Đoan vẫn luôn đi theo Lâm Phiên Phiên và Sở Tường Hùng.
Mãi cho đến khi Hứa Bành đi ngang qua Lâm Phiên Phiên, ánh mắt thoáng liếc qua mới kinh ngạc phát hiện ra trong nhà còn có một người nữa, định thần nhìn lại, gương mặt Hứa Bành thoắt cái liền thay đổi.
“Tại... tại sao cô lại ở đây?”
Ngón tay run rẩy chỉ vào Hạ Danh Đoan, Hứa Bành trợn tròn mắt kinh ngạc, sao đó lại hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1281169/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.