Chương trước
Chương sau
Lâm Phiên Phiên thấy vậy, trong lòng càng tức giận, không sợ nhìn ánh mắt như muốn đánh người của Triệu Dân Thường, nhìn Triệu Dân Thường từng bước tiến lại gần.
Lúc anh ta định đưa tay “đáp lễ”, Lâm Phiên Phiên không lùi lại mà tiến tới, cầm chặt tay của anh ta, một đường vác qua vai kêu “rầm” một phát, Triệu Dân Thường ngã xuống đất.
Triệu Dân Thường khinh địch bị kéo ngã một cách bất ngờ như vậy.
Thậm chí tiếng kêu thảm thiết cũng quên thốt ra.
Không ngờ rằng Triệu Dân Thường lại có ngày hôm nay, bị một người đánh hai lần?
Không chỉ Triệu Dân Thường không dám tin, đến Sương Sương thấy cảnh này, kinh ngạc miệng há hốc thành chữ O, lúc nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Lâm Phiên Phiên, lúc nhìn Triệu Dân Thường bị hất nhào xuống đất, bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngây người.
Đây, vẫn là Lâm Phiên Phiên mà cô quen sao?
Vừa đúng lúc này, cánh cửa phòng phẫu thuật mở ra, Tiểu Trạc phẫu thuật xong được đẩy ra ngoài.
Thấy Triệu Dân Thường nằm ngang trước cửa phòng phẫu thuật, bác sĩ và y tá phụ trách phẫu thuật cho Tiểu Trạc đều giật mình.
Triệu Dân Thường lập tức quýnh lên!
May là phẫu thuật của Tiểu Trạc thành công, Triệu Dân Thường vui mừng nhất thời quên cả tính toán với Lâm Phiên Phiên.
Thấy vậy, Sương Sương vội vã nhân cơ hội kéo Lâm Phiên Phiên ra khỏi bệnh viện.
“Phiên Phiên, cậu mau đi đi, tôi rảnh sẽ hẹn cậu, tới lúc đó chúng ta nói chuyện tiếp.”
Sương Sương không ngừng quay đầu xem Triệu Dân Thường có đuổi theo không, kéo Lâm Phiên Phiên ra cửa bệnh viện, rồi nhanh chóng bắt taxi cho Lâm Phiên Phiên.
“Sương Sương, hãy nghe lời tôi...”
Lâm Phiên Phiên vốn còn muốn khuyên Sương Sương phải sớm rời bỏ Triệu Dân Thường, nhưng còn chưa dứt lời đã bị Sương Sương nhét vào xe rồi đóng cửa “sập” một cái.
Nhìn bóng dáng Sương Sương vội vàng quay vào trong bệnh viện, cô bỗng cảm thấy hôm nay cô dám động vào Triệu Dân Thường, chỉ sợ lại càng hại Sương Sương, không khỏi khẽ thở dài một tiếng.
Lúc này, bác tài xế nói: “Thưa cô, cô muốn đi đâu?”
Lâm Phiên Phiên trầm ngâm một chút rồi nói: “Đến sân bay!”
Đúng vậy, đến sân bay chứ không phải về khách sạn.
Bởi vì, Lâm Phiên Phiên phải về nhà, trở về Thôn Long Giang.
Cô nhất định cần kiểm chứng rõ chuyện đó.
Suy nghĩ một lát, Lâm Phiên Phiên lại gọi điện cho Hàn Phiêu, nói chuyện cô muốn về nhà lần này cho Hàn Phiêu, để anh ấy không phải lo lắng, nhân tiện nhờ Hàn Phiêu điều tra chuyện Lâm Tinh Tinh bốn năm nay đã làm gì và trải qua những gì, những chuyện nhỏ nhặt cô đều muốn biết.
Biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng.
Không thể không nói, hiệu suất làm việc của Hàn Phiêu không phải chỉ cao bình thường, cô bay về nhà mất hai giờ đồng hồ, vừa mở máy thì nhận được tài liệu mà Hàn Phiêu gửi.
Loại bỏ những chuyện không quan trọng, Lâm Tinh Tinh bốn năm nay có thể nói là trải qua một màn kịch thăng trầm.
Lúc Lâm Phiên Phiên đi nước ngoài, Lâm Tinh Tinh vẫn bên cạnh làm người tình của Sở Lý, cãi nhau không ngừng với Hoắc Mạnh Lam.
Lúc Lâm Tinh Tinh chân đạp hai thuyền, hai tảng mỡ cũng không muốn buông tay, về phần Tề Huynh đã đoạn tuyệt với cô ta, việc ly hôn với Đỗ Minh được quan tòa định, hai người được phán ly hôn.
Bởi vì hai người vẫn còn chưa có con nên không vướng mắc quyền nuôi con, chỉ có tranh đoạt tài sản, ngày tòa án phân chia tài sản, vợ chồng mỗi người một nửa, nhưng Đỗ Minh không đồng ý, lại tiếp tục kiện lên trên.
Cuối cùng bời vì tất cả chứng cứ đều bất lợi với Tề Huynh, tòa án đã sửa án tất cả tài sản đều thuộc về Đỗ Minh!
Thế là trong một đêm Tề Huynh trắng tay.
Ngày ấy, Tề Huynh và Đỗ Minh biết nhau ở một cuộc xem mặt, hai người không có tình yêu, Tề Huynh lấy Đỗ Minh, một người hơn mình ba tuổi hoàn toàn là do để ý gia thế Đỗ Minh không tồi, hơn nữa bản thân muốn có chức vị cao ở tập đoàn xuyên quốc gia, lương bổng rất nhiều.
Sau khi cưới Đỗ Minh, bất luận là mức độ đời sống hay sự nghiệp, anh ta đều yêu cầu cao với Đỗ Minh, đặc biệt là sự nghiệp, từ thu nhập của giáo viên cấp ba lương có năm bảy triệu một tháng trở thành thư ký trưởng cấp cao của tập đoàn xuyên quốc gia lương một năm là ba trăm năm mươi triệu, hơn nữa anh ta thỉnh thoảng còn nhận một chút phong bì và hoa hồng, lương một năm đến ba tỷ rưỡi là bình thường.
Đáng tiếc, tất cả sau khi ly hôn với Đỗ Minh lần nữa trở thành bong bóng.
Bởi vì, ngày thứ hai sau khi ly hôn, anh ta liền nhận được tin cách chức của Sở Lý, mà người thay anh ta làm thư ký trưởng lại chính là Lâm Tinh Tinh, nhớ ngày đó Lâm Tinh Tinh là do anh ta tuyển!
Tề Huynh cho đến bây giờ vẫn không biết rõ vì sao Sở Lý lại sa thải anh ta, nhưng anh ta sao có thể sơ hở trong tất cả chuyện này, dường như mỗi chuyện đều có thể thấy bóng dáng của Lâm Tinh Tinh, cho dù là nguyên nhân anh ta ly hôn hay là thay thế địa vị trong công việc.
Trong một đêm, Tề Huynh mất đi tất cả, điên cuồng, không nghi ngờ gì thêm Lâm Tinh Tinh là kẻ đầu tiên không thể bỏ qua.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.