"Sau đó thì sao?"
Lâm Phiên Phiên nhìn thẳng vào mắt Sở Tường Hùng.
Sở Tường Hùng lập tức quay đầu đi không dám nhìn thẳng vào mắt Lâm Phiên Phiên, "Sau đó... sau đó uống say, ngủ luôn ở ghế."
"Sau nữa thì sao?"
Sắc mặt Lâm Phiên Phiên càng ngày càng lạnh, Sở Tường Hùng nhìn vào mắt cô, trong lòng cảm thấy chột dạ.
Nhưng ngay từ đầu đã lừa cô, thì đến nước này cũng không còn đường lui nữa rồi, Sở Tường Hùng cắn răng, tiếp tục nói dối: "Không còn sau đó nữa, sáng ra vừa tỉnh dậy anh liền về nhà, nhưng lại nghe tin em nhập viện, anh lập tức chạy đến đây, em yêu à, anh..."
"Đủ rồi!"
Lâm Phiên Phiên nhắm chặt mắt lại, khóe miệng nhếch lên nụ cười giễu cợt, lúc mở mắt ra trong ánh mắt chỉ còn sự lạnh lẽo đầy ý hận khiến người khác cảm thấy sợ hãi, "Anh cút đi, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa."
Nghe xong, Sương Sương cùng mọi người trong phòng đều ngây người, bản thân Sở Tường Hùng cũng đờ ra.
"Em yêu..."
Sở Tường Hùng định nói thêm gì đó, nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng, Lâm Phiên Phiên đã hét lên: "Anh câm miệng, đừng có gọi tôi! Cút ra, tôi bảo anh cút ra! Anh không nghe rõ à? Tôi không muốn nhìn thấy anh nữa! Cút, cút ra cho tôi, a!"
Lúc này Lâm Phiên Phiên không thể nhịn thêm được nữa, sự phản bội của Sở Tường Hùng so với việc mất đi đứa con còn khiến cô đau hơn gấp ngàn lần. Cô hét lên cuồng loạn, nổi giận xé chăn gối, nhìn bộ dạng của cô lúc này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lang-lo-tinh-yeu-xau/1281002/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.