" Phản rồi ". Ông cụ Tịch giận tím tái:" hai cô cậu đến đây chọc giận lão già là tôi có đúng hay không".
Nếu thế thì cô cũng muốn nói rõ, cô chân thành nhìn ông cụ:" Ông à, cháu không thể kết hôn với Triệu Dược Khanh được".
" Vì sao, ta cho con giải thích, giải thích không được thì kết hôn cho ta".
"....".
Ông ấy thật ngang ngược, được rồi, đâm lao phải theo lao.
Cô phủi phủi tay:" không thể, ông à, ông không biết Triệu Dược Khanh và Tịch Điềm Điềm là một cặp sao, người ta là kim đồng ngọc nữ, nếu như con đính hôn với bạn trai của em gái thì em ấy sẽ nghĩ như thế nào đây, con không muốn bị mang tiếng giật người yêu".
Tịch Hân Nghiêng giả vờ yếu ớt vô tội, bắt được điểm yếu, cô dùng chiêu này đủ mạnh.
Ông lão nghe cô nói xong, ông cụ cũng im lặng dừng lại một chút, sắc mặt rất khó coi:" Ta không nghe đến chuyện này, chuyện như vậy vì sao Triệu gia lại không ngỏ ý cưới Tiểu Điềm?".
Cô nhún vai:" con cũng không rõ, cái này ngài phải hỏi hai người bọn họ".
Cô thuận thế đổ hết lên người Tịch Điềm Điềm, cô biết chắc chắn nếu đẩy hòn lửa nóng này cho cô ta thì cô ta cũng rất vui vẻ mà ôm lấy, sẽ không có bất cứ sơ hở gì, có chuyện gì cô cũng không lo.
Đang đến hồi kết gay cấn thì làm sao kết thúc giữa chừng được, coi nhìn ông cụ đang phân cân, thêm vào một ít gia vị đệm:" Ông nghĩ lại xem, bây giờ nếu mà con đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lam-phan-dien-phai-ngoan/1109571/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.