"vào thôi". Anh nhắc nhở cô.
" à... vâng".
Cô lấy lại tinh thần theo Tịch Húc Sâm bước vào, người hầu đang cầm bình hoa đi ngang qua, thấy cô và Húc Sâm liền tiến tới, đừng vẻ mặt băng đá chào hỏi:" chào Tiểu Thư và Nhị Nhiếu Gia, hai người đến gặp lão gia sao? ".
" Đúng vậy ông ấy ở đâu?". Tịch Húc Sâm gật đầu.
" lão gia đang ở trong vườn hoa, hai người cứ tự tiện".
" được rồi, cô đi làm việc của mình đi".
Hỏi vài câu, Tịch Húc Sâm lại bá đạo đuổi người đi, tự mình lần mò.
Hai người theo lời chỉ dẫn của người hầu, rẽ qua một ban công, sau đó đi thẳng một chút thì đến đến.
Vườn hoa kiến trúc thật độc đáo mới lạ, nhưng đập vào mắt Tịch Hân Nghiêng, cô lại không thích chút nào, có lẽ không thích người chủ thì cảnh vật cũng không thể nào ưa nổi.
Làm gì có ai bị ép đính hôn, đem hạnh phúc mình ra đùa mà ưa nổi cơ chứ.
Cô không biết đường, Vì vậy một mực bám theo phía sau Tịch Húc Sâm, anh đi đâu thì cô đi đó.
Tịch Hân Nghiêng không dám xung phong đi trước, cô không biết đường, nếu để anh phát hiện ra mình không biết gì về cái nhà này cả thì anh sẽ nghi ngờ.
Cô chỉ có thể làm cái đuôi nhỏ lẽo đẽo theo anh, Tịch Húc Sâm ôm lấy cô, anh không hề sợ người hầu bắt gặp, trong hoàn cảnh này anh lại càng muốn đánh dấu chủ quyền của mình hơn... người của anh, thằng nhóc Triệu gia lại có ý định cuỗm mất thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lam-phan-dien-phai-ngoan/1109570/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.