"Nổ bánh xe?" Hứa Nam cũng ngạc nhiên, cô đi nhanh đến đuôi xe, cúi người xuống nhìn, bánh xe đã xẹp, Hứa Nam ngồi dậy, ánh mắt đặt lên người Lâm Sanh, "Không phải là đêm qua cô..."
"Nè nè nè." Lâm Sanh vừa nghe liền xù lông, "Cô không thể đổ oan cho tôi, đâm bánh xe cái loại chuyện thất đức này, không có làm nha."
Sáng sớm đã xui xẻo. Hứa Nam tâm tình không tốt nói, "Bánh xe không còn hơi, không mở được." cô xem thời gian trên điện thoại, "7 giờ 30, gọi người sửa xe cũng không kịp, bắt xe đến công ty thôi!"
"Bắt xe gì, tôi có xe, chờ chút!"
Hứa Nam giật mình:
"Cô có xe?"
"Có!"
Lâm Sanh đặt túi xách ở đầu xe, không nhìn vẻ kinh ngạc của Hứa tiểu thư, xoay người nhanh chóng lên lầu.
Hứa tiểu thư mới tới chắc là chưa biết, thứ hai giờ cao điểm đi làm, xe trên đường chặt kín không ra gì, ngồi xe thì thà đi bộ còn nhanh hơn.
Xe của Lâm Sanh... ở trên lầu?
8 giờ làm, thời gian quá cấp bách, Lâm Sanh vội lên lầu, tìm chiếc 'Hãn huyết bảo mã'* nhấc chân một lần nữa nhanh chóng xuống dưới lầu.
*'Hãn Huyết bảo mã' tung vó trên thảo nguyên Akhal-teke hay Hãn Huyết mã là loài ngựa có nguồn gốc từ Turkmenistan. Nổi tiếng với tốc độ, sự dẻo dai và trí thông minh, Hãn Huyết mã là biểu tượng quốc gia của Turkmenistan.
Đợi khoảng 3 phút, Hứa Nam không muốn lãng phí thời gian, đang định đi trước, Lâm Sanh đã xuống, khi nhìn thấy chiếc xe đạp trong tay Lâm Sanh, khóe môi cô giật giật:
"Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lai-goi-toi-den-nha-chi-ay/190442/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.