Bữa sáng diễn ra trong bầu không khí hạnh phúc vô cùng, sau khi ăn sáng xong, Phong Duật Thần còn tâm lí giúp Phương Hân lau miệng sạch sẽ, sau đó anh mới đi vào vấn đề chính:
- Có một chuyện anh muốn nói với em.
Phương Hân vừa nhai nốt đồ ăn trong miệng, vừa tò mò nhìn Phong Duật Thần. Anh lại cười, giơ tay lên vò rối mái tóc cô:
- Nuốt cho hết đã đi, lớn rồi mà ăn uống cứ như trẻ con vậy.
Phương Hân cố nhịn cười để nuốt nốt đồ ăn còn xót lại trong miệng, thật ra khi ở bên anh, cô chỉ muốn được ỉ lại vào anh một chút mà thôi. Thực chất cô không phải một người vụng về như vậy. Cô như một đưa trẻ tham lam, muốn được anh quan tâm mình nhiều hơn một chút, chỉ cần là hành động nhỏ nhất của anh cô cũng cảm thấy vui lòng.
Phong Duật Thần mỉm cười, chờ cô nuốt hết đồ ăn, anh mới bất chợt nói:
- Sắp tới anh sẽ quay về Mỹ giải quyết một số chuyện.
Phong Duật Thần nói tới đây, Phương Hân liền cảm thấy bất an. Cô cũng được biết đến trụ sở chính của Phong thị nằm ở Los Angeles. Phong thị kinh doanh nhiều lĩnh vực, có rất nhiều công ty con phân bố rộng rãi khắp thế giới. Cô nghĩ, việc anh thu mua công ty nhỏ ở thành phố S này chắc cũng chỉ là để mở rộng quy mô của tập đoàn mà thôi. Cô càng lo sợ việc anh đi rồi, anh sẽ không quay trở về thành phố S nữa. So với một Los Angeles xa hoa, thành phố S
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lac-mat-vo-yeu/1001239/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.