Mới sáng sớm hôm sau, ở bệnh viện đã chào đón một vị khách không mời mà đến, đến cả Thịnh Nhã Kỳ cũng không ngờ Tần Khiêm lại tự mình tới đây, với lại anh ta sao có thể biết được chuyện cô muốn tự sát chứ, địa chỉ của bệnh viện này cũng không gần thành phố S cho lắm.
Tần Khiêm nhìn bộ dạng thảm hại của Thịnh Nhã Kỳ, khác hoàn toàn so với vẻ tự tin ép anh phải cưới cô ta ngày hôm qua. Anh chỉ nở nụ cười nhàn nhạt, đặt đồ ăn sáng mà anh mua tới cho cô xuống bàn bên cạnh:
- Người mạnh miệng ép tôi phải cưới cô chính là bản thân cô, sao hôm nay lại nằm đây như một người bị hại rồi? Rốt cuộc múc đích của cô là gì?
Hôm nay Tần Khiêm đã không còn khách khí như hôm qua nữa, lạnh lùng chất vấn Thịnh Nhã Kỳ. Không cần biết mục đích của cô là gì, nhưng anh cũng chẳng rảnh hơi mà chơi trò chơi nhạt nhẽo này với cô. . Google ngay trang — TRЦм trцуeЛ.vn —
Thịnh Nhã Kỳ không nhìn Tần Khiêm, chỉ ngồi co chân lại, cơ thể thu lại ở mức nhỏ gọn nhất có thể. Cô làm sao biết được mục đích của bản thân là gì chứ? Chủ ý này là của Phong Duật Thần, cô làm theo chỉ vì muốn anh sẽ tới gặp mình một lần mà thôi. Nhưng đêm qua, anh vẫn lạnh lùng rời đi. Chẳng nhẽ anh đã thực sự chán cô rồi sao?
Thịnh Nhã Kỳ lúc này chẳng còn tâm tư để ý tới những lời châm biếm của Tần Khiêm, cũng không nghi ngờ gì đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lac-mat-vo-yeu/1001238/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.