Giọng nói vô cùng lạnh lẽo, Ninh Dao vô thức rùng mình. Nhưng cô vẫn cố chấp hất tay anh ra.
" Anh có tư cách gì mà quản tôi?"
Trình Hy nhếch môi, anh lấy trong túi ra một thứ gì đó đưa lên trước mặt cô.
" Ơ?" Cô nhìn thứ trên tay anh rồi đưa tay mình lên cổ.
Đó là một sợi dây chuyền với mặt hình chữ thập bằng ngọc thạch. Đó là món đồ mà mẹ cô đã tặng, nó đã ở bên cô từ nhỏ tới giờ.
" Sao lại ở chỗ anh, trả cho tôi " Cô với lấy.
" Ngoan ngoãn nghe lời, tôi sẽ trả " Anh gật đầu rồi cho lại vào túi.
" Anh... " Cô nhìn anh với ánh mắt giết người. Ánh mắt đó với người khác thì có thể dọa họ, còn với anh thì chẳng hề hấn gì.
Mặc kệ Ninh Dao đang tỏ thái độ, anh trực tiếp đi thẳng lên phòng.
" Hạ tiểu thư, tôi khuyên cô không nên đắc tội với cậu ấy " Từ Duật Duy cười nói với cô rồi đi ra ngoài.
...
Khuya...
Ninh Dao cầm một con dao đi vào phòng Trình Hy. Hôm nay cô thật sự muốn giết người, và người đó không ai khác...
Trình Hy, hôm nay tôi sẽ giết anh!
Cô từ từ mở cánh cửa phòng anh, anh ngủ rồi!
Gia đình tôi mất hết rồi, sống cũng chẳng còn ý nghĩa gì. Hôm nay tôi sẽ đưa anh đi tạ lỗi với ba và anh trai tôi.
Ánh đèn trong phòng mờ ảo, cô nhìn anh. Khi anh ngủ gương mặt không như thường ngày, được thả lỏng trông rất ấm áp. Nếu không biết chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-la-osin/203593/chuong-4.html