Hưởng tuần trăng mật gần hai tuần, tất cả trở về với công việc như thường lệ.
" Trình Hy, sao em không thấy anh nói câu yêu em. Anh không yêu em à!!" Ninh Dao vờ giận kể tội anh.
" Yêu không nhất thiết phải thể hiện bằng lời nói..." Anh thờ ơ đáp lại.
Sau đó anh tiến về phía cô, nói bằng giọng mờ ám hết sức có thể.
" Bằng chứng anh đều thể hiện ở mỗi đêm, nếu muốn ban ngày anh cũng có thể...
Ninh Dao đỏ mặt lập tức đẩy anh ra.
" Liêm sỉ anh đâu rồi?"
" Mỗi khi ở cạnh em, liêm sỉ là thứ gì anh chẳng cần, có em là đủ rồi"
Hai năm sau...
Ninh Dao đã mang thai và hạ sinh một tiểu công chúa nhỏ rất đáng yêu. Cô bé tên Trình An Thuần. An trong một đời bình an vui vẻ, thuần trong vẻ đẹp thuần khiết. Tiểu An Thuần gần một tuổi rồi.
Tiểu Minh ở trong phòng chạy lại chỗ cô. " Mẹ ơi, Thuần Thuần tè ra quần rồi"
Cô nhìn tiểu Minh rồi nhìn cuốn tập đang chuẩn bị cho cậu bé rồi cười nói.
" Mẹ bận một chút, con nói ba nhé?"
" Vâng " Cậu bé gật đầu chạy đi.
Anh ở đâu? Thư phòng đọc sách hay phòng khách? Anh đang bận bịu dưới bếp. Người đeo tạp dề, tay chân luống cuống thái từng miếng thịt, từng rau củ. Gương mặt nghiêm túc như đang làm tài liệu gì đó rất quan trọng.
" Ba ơi, em tè rồi" Tiểu Minh chạy xuống kéo áo anh.
Anh bỏ con dao trong tay xuống, đưa lên lau hết mồ hôi trên trán rồi chạy vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-la-osin/1302640/chuong-56.html