Ba tháng sau, hôn lễ của Trình Hy và Ninh Dao được tổ chức ở Mĩ. Buổi lễ có quy mô rất lớn. Không phải là thể hiện hay gì mà anh nói đối với người phụ nữ, cả đời chỉ thực hiện đám cưới có một lần nên chỉ muốn cho cô một hôn lễ thật đáng nhớ trong đời.
Tin tức này lan truyền và kéo dài trong một khoảng thời gian dài. Rất nhiều người ủng hộ và chúc phúc họ.
Hôn lễ xong rồi hai người lập tức sang Pháp để đi hưởng tuần trăng mật. Tiểu Minh thế là bị bỏ rơi ở nhà, hôm thì ở với bà nội, hôm thì ở với ông ngoại.
Khung cảnh Pháp luôn luôn lãng mạn như vậy, từng giai điệu nhạc êm đềm vang lên. Ninh Dao đưa anh đến nơi cô và tiểu Minh đã sinh sống ở đây suốt sáu năm.
" Sáu năm trước, em và con ở đây à?" Anh kéo vali của hai người vào trong quan sát xung quanh.
Chỗ này không lớn lắm, nhưng diện tích cũng đủ để cho hai mẹ con ở, trang trí nội thất, đồ dùng cũng coi như là tốt.
" Vâng, nếu anh thấy khó ở quá thì anh đi tìm khách sạn nào đó ở đi"
" Đuổi anh à?" Anh ngồi xuống sô pha gần đó nhìn cô đang bận bịu chuyển dời vị trí các đồ vật ngăn nắp.
" Không dám không dám, nhưng nếu em có đuổi, mặt anh dày lắm chẳng đi đâu"
Anh hơi cười. Vợ đúng là hiểu anh quá. Anh đứng dậy đi tìm phòng ngủ, trước tiên là anh nhìn vào chiếc giường. Nhỏ quá cũng không tiện nhỉ.
" Tiểu Dao, em có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-la-osin/1302639/chuong-55.html