-~-
" Bác sĩ, bắt đầu đi "
" Được rồi. Cậu nhắm mắt lại, nhớ về hoàn cảnh sáu năm trước. Đó là thời điểm nào"
Trình Hy nhắm mắt. Sáu năm trước..
" Căn nhà kho..."
" Nhà kho? Cậu nhớ lại xem sự việc gì đã xảy ra?"
Khung cảnh này hoàn toàn quen thuộc với anh.
" Một cô gái, cầm súng hướng về phía tôi"
" Cô gái trông như thế nào?"
Anh cố tỉnh táo nhớ lại hình dáng quen thuộc ấy.
" Không nhìn rõ "
Nếu nói cô gái ấy là Bạch Tịnh thì không giống lắm.
...
" Bạch Tịnh "
Bạch Tịnh trên lầu đi xuống vui mừng chạy đến chỗ anh.
" Sao anh lại về nhà, chẳng phải giờ này anh nên ở công ty sao?"
" Anh đưa em đến một nơi "
Nói rồi Trình Hy đưa cô đến tổ chức. Nơi này hoàn toàn mới lạ so với cô, cô hứng thú nhìn xung quanh.
" Anh, đây là đâu thế. Hoành tráng quá "
Trình Hy nhíu mày nhìn cô: " Trước giờ em tới nơi này chưa?"
Bạch Tịnh lắc đầu.
" Chưa ạ, đây là lần đầu tiên em tới đây"
Anh gật như đã hiểu điều gì, đưa cô trở ra ngoài.
" Anh nhớ công ty còn có việc, anh đưa em về "
Cô hơi thất vọng một chút, nhưng lay lay tay anh.
" Anh có thể đưa em đến công ty cùng không?"
" ... "
" Trước giờ em chưa từng tới đó lần nào. Em là vợ anh mà... "
Vợ... Suýt thì anh cũng quên mất đây là vợ mình. Nhưng trong lòng anh thực chất cũng không công nhận điều đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-la-osin/1302621/chuong-37.html