Bàn tay không ngoan nào đó ôm cô từ phía sau, Thanh Di cảm nhận được dự cảm không lành liền đẩy Lục Đông Quân xuống ghế xoay rồi chạy về phòng. Lục Đông Quân cười phì vì con mèo nhỏ này lại nghĩ bậy bạ gì rồi. Thực chất hắn chỉ muốn ôm cô một chút thôi...Đã chập chững 12 giờ khuya nhưng Lục Đông Quân vẫn chưa làm việc xong. Thanh Di chuẩn bị qua thư phòng kêu hắn đi ngủ thì thân hình của Lục Đông Quân đã mở cửa phòng cô. Cô thấy anh thì khẽ mỉm cười :
- Anh làm việc khuya như vậy không tốt đâu !!
- Hôm này công việc hơi nhiều thôi... Sao em chưa ngủ ?
- Chắc là do lạ giường nên khó ngủ...
- Anh cũng màu về phòng ngủ đi._Thanh Đi ngây ngô nói.
- Ừm anh đang đi ngủ đây...
- Vậy anh đi ngủ đi. Em ngủ trước nhé !!
Thanh Di nói một cách thản nhiên khiến hắn cảm phục độ ngây thơ của cô :
- Đây là phòng anh. Từ nay cũng sẽ là phòng em._ vừa nói Lục Đông Quân vừa nằm xuống ôm Thanh Di.
- Anh... Anh lừa em ???
- Anh là danh chính ngôn thuận đưa em về cơ mà. Ngủ thôi anh mệt rồi._đầu hắn vùi vào hõm vai cô làm nũng
Sáng hôm sau, hôm nay là ngày cuối tuần Thanh Di có hẹn với Hi Văn đi dạo phố, tiện thể giải thích chuyện kia. Hi Văn ngồi chờ sẵn trong quán cafe quen thuộc, mắt liên tục đưa về phía cửa nhưng mãi chưa thấy Thanh Di tới. Còn ở ngôi biệt thự xa hoa của Lục Đông Quân, hắn níu kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-la-mot-ten-nghien-vo/151070/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.