Lần này cô ngồi trên, còn hắn thì dưới trướng của cô. Thanh Di nhẹ nhàng đẩy hông, cô vừa thích mà vừa cảm giác đau ở hạ thân. Sau 10 phút mà cô vẫn không cử động mạnh, ai kia nằm dưới không chịu được đành chủ động thay cô. Cô ôm lưng hắn mặc hắn chuyển động, ngựa cô cọ xát vào ngựa hắn liên hồi. Càng ngày càng chuyển động mạnh hơn Thanh Di không chịu nổi mà rên lên :
- Á ưm... anh à chậm thôi. A.. ưmmmm.
Vừa dứt lời thì thứ ấm nóng của tên lừa ngủ kia đã bắn vào bên trong cô. Hắn thỏa mãn nhưng vẫn không chịu rút vật to lớn kia ra. Đặt cô nằm xuống mà bên trong huyệt vẫn con " cậu bé " của hắn. Thanh Di khó chịu :
- Anh rút ra đi..! ưm khó chịu quá.
- Anh thấy như này rất sướng a.
- Hay là em chuyển qua nhà anh nhá._ hắn đề nghị.
- Không được đâu, Hi Văn sẽ không cho đâu.
- Anh đã nói chuyện với cô ấy rồi, anh đã chuyển đồ của em qua nhà anh rồi.
Thấy Thanh Di không trả lời hắn nhón lên xem thì cô đã ngủ. Chắc hẳn cô mệt lắm. Hắn ôm cô ngủ một lát thì hắn đứng dậy đi xử lí công việc. Nhưng Lục Đông Quân không thể nào tập trung được, hắn cứ nghĩ về cảm giác khoan khoái lúc nãy.( Đúng là biến thái, hừ ). Thanh Di thức dậy thì đã đến giờ tan tầm nhưng điều cô bất ngờ hơn cả là hắn đưa cô về nhà hắn :
- Tại sao lại đưa em về nhà anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-la-mot-ten-nghien-vo/151069/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.