🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Cô sợ đánh thức Hạ Ly nên hạ giọng nói nhỏ: “Trần Hi Tuấn, chúng ta chỉ như bèo nước gặp nhau, cậu làm tất cả những thứ này vì tôi, tôi đã rất cảm kích cậu.”

Trần Hi Tuấn vuốt mi tâm: “Như vậy đi, nếu như chị cảm thấy mình đang lợi dụng tem thì thậ ra cũng có một cách khác để bù đắp cho em đấy: Lê Nhược Vũ hơi bất ngờ nhìn sang cậu Cậu ta nói tiếp: “Cha của em nói em cùng em gái mình có chế độ sinh hoạt, ăn uống ngủ nghỉ không tốt, vậy chị có thể đến ở cùng chúng em, giúp em nấu nướng một ngày ba bữa, giúp em điều chỉnh lịch sinh hoạt, làm việc là được, còn thời gian khác chị có thể dành cho mình và cho bé” Nơi mà Lê Nhược Vũ đang ở chỉ là một trong những căn nhà mà của Trần Hi Lam, thi thoảng lắm cô mới đến đây nghỉ vài ngày.

Ông James cũng có một ngôi biệt thự kiểu lâu đài cổ nhưng cả hai người con ông đều không ưa vẻ nửa mùa của nó.

Trần Hi Tuấn nghĩ đi nghĩ lại, cậu để ý biểu cảm của cô còn cẩn thận bổ sung: “Em sẽ trả lương”

Nghe Trần Hi Tuấn nói vậy, Lê Nhược Vũ không khỏi mỉm cười nhẹ nhàng “Hi Tuấn, cậu thật tốt bụng mà”

Hành động của cậu bồng khiến cô nhớ đến Lê Minh Nguyệt, lúc trước Lê Minh Nguyệt cũng từng rơi vào hoàn cảnh giống như cô, nhưng khác xa với cô, Lê Minh Nguyệt cô ấy chủ động, thản nhiên đối diện hơn nhiều. Nghĩ lại cô cảm thất thật sự bội phục Lê Minh Nguyệt.

Cô lại nhìn về phía Hạ Ly đang say giấc, cô nghĩ, có lẽ cô phải vô cùng biết ơn Lê Minh Nguyệt mới đúng, nhưng tiếc răng cô không có cơ hội nói lời tạm biệt với cô ấy.

“Nếu chị đã nói em là người tốt bụng thì chị cứ yên tâm ở đây đi, em sẽ không bắt nạt chị và Hạ Ly đâu mà lo” Trần Hi Tuấn nửa thật nửa đùa nói “Tôi thật sự rất cảm ơn cậu” Lê Nhược Vũ vẫn từ chối, nói: “Chờ đợt sóng gió này qua đi thì chị sắp xếp nơi ở ổn định cùng với con gái. Đến lúc đó sẽ không quấy rầy cậu thêm nữa”

Cô cứng đầu như vậy, Trần Hi Tuấn lại càng không yên tâm: “Ở một đất nước xa lạ như thế này, chị lại mang theo đứa nhỏ ở bên cạnh, 2 người có thể đi đâu chứ? Em không có ý ép buộc chị, chị cứ từ từ cân nhắc, đừng từ chối em vội.

Em chỉ muốn chị có nơi để ở thôi. Cho dù sau này chị có dự tính như thế nào thì ít nhất bây giờ chị có



Trần Hi Tuấn vừa nói xong thì nhìn thấy Trân Hi Lam đang đứng lấp ló ở ngoài cửa, cô đã uống rượu suốt cả đêm ở quán rượu đến tận bình minh mới trở về: “Chị em rất thích Hạ Ly! Em cũng rất thích chị nữa! Chị đừng có mang Hạ Ly rời khỏi đây nhét “

Lê Nhược Vũ bị vẻ mặt cố ý làm nững của Trần Hi Lam làm cho bưồn cười, cô vốn định từ chối nhưng thấy như vậy thì không hay nên không nói nữa.

Trần Hi Tuấn lắc đầu, nhoẻn miệng cười đứng ở cửa: “Chị không nói lời nào thì em coi như chị đã đồng ý rồi nhé”

Trần Hi Tuấn nhíu mày: “Em uống nhiều rượu quá đấy, mùi rượu nồng nặc quá.”

Trần Hi Lam ưỡn thẳng ngực, dáng vẻ xinh đẹp:’Vì thế nên em mới không đến thăm Hạ Ly đấy, để em về tắm rửa xong rồi thay quần áo xong em sẽ sang”

“Em không cần sang đây nữa” Trần Hi Tuấn dất em gái rời đi, giúp Lê Nhược Vũ đóng cửa phòng lại.

Trần Hi Lam bất mấn: “Chị mới chuyển đến đây, em uống rượu anh không cho em ôm Hạ Ly đã đành, để em tắm rửa xong rồi sang ôm cũng không được sao? Anh đúng là ngày càng bá đạo, còn bá đạo hơn cả cha nữa”

“Công chúa nhỏ tối hôm qua bị sốt, vừa mới hạ sốt xong, đừng quấy rầy bọn họ”

“Chẳng phải trong lòng anh thì chị mới là công chúa nhỏ hay sao còn Hạ Ly của chúng ta chỉ là công chúa nhỏ nhỏ thôi” Trần Hi Tuấn ngẩng đầu lên, nheo mắt nhìn tia máu đỏ trong mắt anh trai, trong lòng chợt hiểu ra điều gì đó. Anh ở lại với chị cả đêm à? “

Cậu ta xoa lông mày.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.