🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Người phụ nữ vác chiếc bụng to đi đến bên cạnh cô và cười ha ha: “Bà chủ Nhược Vũ thật là lâu lắm rồi không gặp, tôi đã quen với việc cô và tổng giám đốc Quân hai ba ngày lại lên trang nhất, nhưng mấy tháng nay cô lại đột nhiên biến mất không có tin tức gì thế, ai không biết còn tưởng rằng cô đã ly hôn với tổng giám đốc Quân rồi kia kìa”

Việc Lê Nhược Vũ năm viện vần luôn được nhà họ Lâm giấu kín, mà sự tồn tại của đứa bé.

Lâm Niệm Sơ kia sớm cũng bị phong tỏa tin tức.

Ngoại trừ những người thân thiết ra thì người ngoài không biết được Những người biết được chuyện này cũng không dám nói ra, dù sao cũng không thể đắc tội với nhà họ Lâm được.

Lê Nhược Vũ ngước mắt nhìn thoáng qua rồi bình tĩnh gọi tên của cô ta: “Tần San San”

Tần San San giả bộ ngạc nhiên: “Người ta thường nói quý nhân thường hay quên, vậy mà cô vẫn còn nhớ tới tên của tôi, xem ra cô sẽ rất nhanh không giữ nổi một tiếng quý nhân này rồi.”

Cô không khỏi bật cười, trước kia bị người khiêu khích như vậy chắc chn cô sẽ cảm thấy tức giận.

Nhưng gần đây trải qua quá nhiều chuyện như vậy cô chỉ cảm thấy loại người này thật sự vô cùng bưồn cười.

Dáng vẻ của họ trông giống như những vai hề nhảy nhớt, không muốn thấy người khác được sống tốt.

Mà cô nhớ đến cái tên Tân San San này cũng là vì chiếc miệng của cô ta còn độc hơn cả miệng qua.

Lần trước khi vừa mới về nước, trong bữa tiệc tối của nhà họ Lâm, người mà vừa mở miệng đã đoán trúng chính là cái cô Tân San San đang đứng trước mắt này.



Cô ta đã nói rằng: “Kể từ khi kết hôn vẫn luôn ly thân sống hai nơi, Lê Nhược Vũ chẳng qua chỉ treo danh nghĩa bà chủ Nhược Vũ mà thôi. Nếu thật sự nói ra, nói không chừng tổng giám đốc Quân cũng không nhớ nổi dáng vẻ của cô ta là gi”

Kết quả Lâm Minh thực sự không nhận ra cô mà chỉ ôm lấy cơ thể cô và ép buộc đè cô dưới thân anh.

Nghĩ tới chuyện xảy ra đêm đó đến tận bây giờ cô vấn còn cảm thấy buồn cười Sự chế giễu và khinh thường của người khác thật sự xảy ra trên người cô.

“Cô cười cái gì vậy, có bưồn cười như vậy sao!” Tân San San bị nụ cười khinh bỉ của cô chọc giận, lập tức lộ ra bộ mặt xấu xí của mình.

Ban đầu hắt một ly rượu vào người cô trong bữa tiệc, Tân San San vốn cho rằng cũng không có chuyện gì to tát, cô ta còn tưởng rãng mọi chuyện sẽ trôi qua như vậy.

Không ngờ tới chẳng mấy chốc, cha cô ta đã trực tiếp ép gả cô ta cho nhà chồng hiện tại để liên hôn, Tân San San cho rằng Lê Nhược Vũ đang cố tình trả thù mình.

Bởi vì cô ta đã kết hôn, tuy rằng nhà chồng không thiếu tiền nhưng chồng cô ta lại rất cổ hủ.

Chưa kế đến việc khuôn mặt xấu xí ngay cả khí chất cũng cực kỳ kém cỏi, hoàn toàn không so bì nối với Lâm Minh “Tôi nhìn thấy cô thì liền cảm thấy rất bưồn ê Nhược Vũ thong thả mở miệng phản bác lại đầy lạnh lùng Cô ám chỉ cô ta như một trò đùa.

Tân San San vốn vừa ghen ghét vừa ngưỡng mộ cô hơn nữa bị cô sỉ nhục như vậy càng cảm thấy tức giận hơn.

Nhưng lại không dám tỏ ra quá ngạo mạn chỉ có thể chua ngoa nói mấy câu khó nghe khiến Lê Nhược Vũ khó chịu.

“Ít ra thì cuộc sống của tôi vẫn còn có thế cười đùa được, cũng không biết cô có thể vui vẻ khi trải qua những ngày tháng như vậy ở nhà họ Lâm hay không. Mới đầu bác Lâm thích cô như vậy nhưng cô lại không biết quý trọng vẫn dây dưa với Hạ Đông Quân chọc cho bác ấy phải ghét bỏ. Mấy tháng rồi không có tin tức gì, bây giờ lại vác cái bụng to đi ra, ai mà biết được đứa bé trong bụng của cô là con ai cơ chứ.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.