Vì phải tham bữa tiệc tối nay nên cô chọn cho mình bộ lễ phục tím cao cấp với thiết kế trang nhã và bắt mắt, chất vải rực rỡ sáng ngời tôn lên vẻ thanh thoát của người mặc. Thiết kế phần eo xuyên thấu làm tăng thêm phần gợi cảm khiến vòng eo nhỏ thấp thoáng trong mắt anh.
Không thể kiềm lòng nổi, Lâm Minh giơ tay nhéo da thịt mềm mại bên eo rồi nhìn cô với đôi mắt đen ngòm, mở miệng: “Yên tâm đi, anh ly hôn với người phụ nữ đó rồi sau này chỉ có mình em thôi được không?”
“Thế thì anh ly hôn đi!” Trông cái bản mặt ngả ngớn đào hoa đó Lê Nhược Vũ lại nổi cáu. Nhanh cái tay cái chân lên, ly hôn rồi thích yêu ai thì yêu nhái “Đồng ý rồi hả?” Lâm Minh nhíu mày, dí dỏm nói: “Vậy anh xin ít quả ngọt trước nha.”
Rồi anh lập tức cúi xuống tấn công cánh môi đỏ mọng ấy trước khi não Lê Nhược Vũ kịp hoạt động, cô nhìn thấy gương mặt tuấn tú đó lớn dân lên và có gì đó mềm mại chạm vào môi mình: “ƯmI”
Bữa tiệc ăn uống linh đình vẫn diễn ra bên trong nhưng mẹ Lâmđã tức tối bỏ ra ngoài, vừa đi vừa hỏi quản gia: “Thằng nhóc thối tha đó đâu rồi? Gọi nó có chịu nhấc máy không? Sao đến giờ vẫn chưa chịu tới? Mau gọi giục nó đi nhanh lên!
Vợ mình cưới về mà cũng không thèm đoái hoài tới! Chắc tôi lột…”
Điều gì đó lọt vào tầm mắt khiến lời la mảng chợt im bặt.
Mẹ Lâm đột ngột dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/2546538/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.