Gia thế, vẻ ngoài, năng lực, anh ta chắc chắn không hơn được mình. Vậy mà tại sao Lê Nhược Vũ lại không thể buông bỏ được anh ta.
“Vậy anh tới vì cái gì?”
“Để bảo em gái anh an phận một chút, không cần tới phòng bệnh của Lê Nhược Vũ thăm bệnh. Em gái anh không kín miệng, một khi gặp được Lê Nhược Vũ nhất định sẽ lỡ lời nói ra. Có một số việc tôi không muốn để cho cô ấy biết.” Lâm Minh có ý ám chỉ nhìn qua Hạ Tư Duệ một cái.
Trong lòng Hạ Tư Duệ run lên một hồi, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ tỉnh bơ: “Vậy anh chuẩn bị làm gì?
Lừa gạt Nhược Vũ cả đời hay sao, chuyện này ở thành phố Hà Nội cũng đã vô cùng ồn ào rồi.
“Trước khi cô ấy xuất viện, tôi sẽ giải quyết tốt chuyện này.” Ánh mắt Lâm Minh sắc bén.
“Anh cũng không cần giả vờ làm ra bộ dạng thâm tình như vậy nữa đâu. Nếu như anh thật sự đối tốt với Nhược Vũ thì căn bản cũng sẽ không để cho cậu ấy bị thương! Nếu như anh thật sự muốn giải quyết tốt vi này, thì cái video đấy căn bản cũng sẽ không bị truyền ra ngoài đâu!” Trong lòng Hạ Tư Duệ tràn đầy căm phẫn.
Nhắc tới video, vẻ mặt của Hạ Đông Quân cũng khẽ thay đổi.
Sau khi Lâm Minh nhận được video, ngay hôm sau đã bị đăng tải trên internet bởi một người ẩn danh nào đó.
Khi được tải lên từ một quán internet. Cũng đã tra hỏi tất cả mọi người ở quán internet
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/2545649/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.