“Không phải cậu ấy chơi trò giả chịu khổ, giả chịu nhục để qua mắt, lấy lòng tin của mọi người đấy chứ?
Nhưng cái giá phải trả của trò này cũng quá lớn rồi.
Bây giờ, chưa nhắc đến việc có thành công hay không, mà cứ cho là thành công đi, thì cậu ấy cũng không thể đến với Lê Nhược Vũ. Một người phụ nữ có chồng đi ngoại tình, còn gây nên ồn ào lớn như thế. Cho dù có li hôn đi chăng nữa, mang tiếng là con nuôi của nhà họ Hạ, cậu ấy cũng không thể nào cưới Lê Nhược Vũ được.”
Hà Duy Hùng rất tin tưởng Hạ Đông Quân, nhưng mà thông tin lại bị đứt đoạn ở trong chính khách sạn của anh ấy.
Hà Duy Hùng nghĩ mãi cũng không ra, cuối cùng thì người đứng đằng sau đụng tay đụng chân vào là ai đây.
“Không phải là trò nếm mật nằm gai đâu, thật sự từ đầu đến cuối Hạ Đông Quân đều muốn tốt cho cô ấy.” Lâm Minh nói.
Hà Duy Hùng thờ ơ nhìn anh: “Cậu còn giải thích giùm cho tình địch à, rộng lượng gớm nhỉ.”
Lâm Minh vô cùng tin tưởng Hạ Đông Quân. Bởi vì, vào cái hôm ở bệnh viện, anh đã nhìn thấy ánh mắt của Hạ Đông Quân. Nỗi đau trong ánh mắt đó là thật lòng, anh ấy thật sự hy vọng Lê Nhược Vũ sẽ ổn.
Cho dù anh ấy không phải là người sẽ ở bên Lê Nhược Vũ đến cuối đời đi nữa thì cũng chẳng sao cả.
Tận đáy lòng mình, Hạ Đông Quân muốn Lê Nhược Vũ được hạnh phúc.
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/2545569/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.