“Nhưng mà, Nhược Vũ căn bản không phải là con của chúng ta, không phải lúc trước ông định để lộ thân phận thật sự của Nhược Vũ ra ánh sáng sao?”
Một khi Nhược Vũ không phải là chị của Nhã Tuyết, thì chuyện này nói ra cũng không quá khó nghe.
Viên Vũ yêu thương Lê Nhược Vũ, cũng thích Lê Nhược Vũ.
Nhưng tình cảm này, trên cơ sở không được dính líu đến chuyện con gái ruột của bà ta.
Một khi xuất hiện việc dây dưa đến lợi ích của đứa con gái ruột của mình, bà ta chỉ thiên vị đứa con gái ruột của mình là Lê Nhã Tuyết.
“Vớ vẩn! Đến bây giờ bà vẫn còn không nhìn ra được sao? Lâm Minh bây giờ chỉ quan tâm đến một mình Lê Nhược Vũ, càng không thể để cho Nhã Tuyết đến phá hoại tình cảm giữa bọn nó. Bà lại đi đi xúi Nhã Tuyết ở trước mặt của tổng giám đốc Lâm và Nhược Vũ nói năng bậy bạ, thì người bị xui xẻo cũng chỉ có chúng ta mà thôi!”
Lê Hải Thiên hoàn toàn bị sự ngu ngốc của đôi mẹ con này làm cho tức chết: “Thân thế của Nhược Vũ, nhất định phải giấu cho kỹ. Lâm Minh là bởi vì Lê Nhược Vũ với chúng ta có chút quan hệ máu mủ, mới ra tay lưu tình với chúng ta.
Một khi chuyện này bị lộ ra ngoài, Lâm Minh tuyệt đối sẽ không thèm lo chuyện của nhà họ Lê nữa rồi! Nhà họ Lê bây giờ chỉ là một con kiến nhỏ bé đang nương nhờ nhà họ Lâm để sinh tồn thôi, một khi cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/2545472/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.