Nếu không xét nghiệm máu, có khi cả đời này anh cũng chẳng biết được lý do.
Ngoài mặt thì đồng ý với mình, ngoan ngoãn nghe lời mình, thế mà sau lưng lại lén uống thuốc tránh thai.
Suy cho cùng, cô ấy vẫn không tin mình. Bằng không dù chẳng muốn mang thai, cô cũng có thể nói cho anh biết chứ không dùng cách tồn hại sức khỏe này để lén lút tránh thai.
Lê Nhược Vũ!
Lê! Nhược! Vũ!
Em đúng là giỏi lắm!
Viện trường ôm ngực, lâu lắm mới bình ồn được nhịp tim.
JZ là công ty thương hiệu quần áo mà Lâm Minh tặng cho cho Lê Nhược Vũ, công ty đã có hệ thống điều hành riêng, các bộ phận nội bộ phân công rõ ràng và hoạt động rất tốt, chỉ kém công ty mẹ mà thôi.
Thực ra Lê Nhược Vũ cũng biết, dù cô có phải là chủ của công ty này hay không thì đối với hoạt động của công ty mà nói, cũng không có gì khác biệt.
Nhưng đúng với nguyên tắc của một người làm việc có trách nhiệm, bất cứ khi nào có thời gian cô đều sẽ chạy đến JZ, ở lại công ty để học hỏi điều gì đó.
Nhưng cô sinh ra thực sự không phải đề kinh doanh, vừa nhìn những biều bảng và báo cáo cô đã bị đau đầu dữ dội. Mò mẫm ð công ty cả ngày nhưng cô vẫn không hiểu được nhiều.
Lê Nhược Vũ đổi với năng lực của bản thân đã không còn ôm hy vọng, sau khi tan làm đã cùng với nhân viên JZ cùng rời công ty, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/2545454/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.