🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chỉ cần lẳng lặng ngồi bên cạnh và nhìn anh thôi là cô đã thấy rất thỏa mãn rồi.

“Không buồn ngủ thì cũng qua đây năm nghỉ một lát đi” Lâm Minh tỏ ra ngang ngược: “Nếu em không nghe lời thì anh buộc lòng phải xuống giường để đưa em lên đấy: Lê Nhược Vũ sợ anh-gố kim tiêm ra xuống giường thật nên vội vàng chạy tới ngồi lên méo giường rồi ôm chặt lấy cánh tay anh để Lâm Minh không lộn xộn Cơ thể mềm mại nằm bên cạnh, Lâm Minh cong môi cười cười sờ đầu cô: “Nhắm mắt lại và ngủ một lát đi”

“Em không bưồn ngủ.”

“Thế à?” Đầu ngón tay lành lạnh nhẹ nhàng chạm vào khóe mắt cô, giọng nói của Lâm Quận pha lẫn sự hài hước: “Thế em bị gấu trúc nhập vào người rồi hả? Quầng đen to đùng đây này”

Lê Nhược Vũ ôm cánh tay truyền dịch để ngăn không cho anh lộn xôn: “Kim bị lệch mất bây giờ đấy, anh đừng phá nữa”

“Được rồi” Lâm Minh ngoan ngoãn mặc cho Lê Nhược Vũ ôm.

Cánh tay cô mềm mại rồi lại nhẹ nhàng ôm lấy tay anh.

Lâm Quận nhìn-cô gái nằm bên cạnh mình không thể chống chọi với cơn buồn ngủ nhắm mắt lại mới quay đi cười cười.

Lê Nhược Vũ rất dễ dõ…

Không ngờ anh chỉ cần bị thương một lần thôi cô đã sẵn sàng tha thứ hết tất cả mọi chuyện.

Nếu người cứu cô là Hạ Đông Quân thì sẽ thế nào?

Lâm Minh không dám nghĩ nữa.

Hạ Đông Quân cũng muốn lao tới cứu Lê Nhược Vũ, chỉ là anh may mắn nên hành động nhanh hơn thôi.



Lâm Minh cúi xuống hôn lên khóe môi cô.

Hai người cực kì ăn ý không nhắc đến Hạ Tư Duệ hay Hạ Đông Quân nữa.

Trong khoảng thời gian Lâm Minh bị thương, Lê Nhược Vũ luôn ở bên cạnh chăm sóc anh không rời nữa bước. Từ ăn uống đến sinh hoạt hằng ngày của anh đều được cô bao trọn gói, dường như bọn họ đã quay về những ngày tháng vui vẻ nhất.

Không, vẫn còn thiếu chút chút.

Anh không thể lăn giường với cô gái này, đó là điều tiếc nuối duy nhất .

Tâm trạng vui vẻ thì sức khỏe cũng tốt lên rất nhanh, mỗi lần bác sĩ tới kiểm tra đều nói rằng anh đang khỏe lên rất nhiều, thậm chí còn chậc lưỡi khen tấm tắc.

Tình trạng phục hồi sức khỏe của Lâm Minh tốt hơn những gì bọn họ mong đợi.

Các bác sĩ đang suy nghĩ xem liệu đây có phải là sức mạnh của tình yêu không?

Bác sĩ nói bọn họ sẽ theo dõi tình hình sức khỏe Lâm Minh têm vài ngày nữa, nếu không có vấn đề gì xảy ra thì anh có thể xuất viện để về nhà nghỉ ngơi cho tới khi khỏi hẳn.

Lâm Minh cảm thấy những ngày tháng này cũng khá hay ho, tất cả những chuyện phiền não.

đều tan thành mây khói và anh còn được ở bên Lê Nhược Vũ mỗi ngày.

Trong khoảng thời gian đó, có kha khá người đến thăm bệnh với mục đích thăm dò đều bị chặn ngoài cửa phòng bệnh, ngoài hai cái bóng đèn sáng chói lóa không thể chặn ngoài cửa là Hà Duy Hùng và Lê Minh Nguyệt thì chẳng còn một người nào lảng vảng trước mặt hai người.

Không có người ngoài, Lâm Minh có thể tranh thủ lúc bị thương để làm nũng với Lâm Minh để củng cố tình cảm giữa hai người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.