Lưu Tiểu Niên không rảnh quan tâm Cố Hi có phải là bật bông hay không, cái cậu quan tâm là, mấy hôm nữa cậu ở đâu bây giờ!
“Tới nhà tôi đi.” Cố Khải thản nhiên nói, mọe nó, thực ra con gà đông lạnh trong lòng anh đã muốn nhảy nhót như điên rồi.
“Thôi, không cần đâu.” Lưu Tiểu Niên cuống quýt xua tay lắc đầu, “Tôi ở nhà Hùng Mạnh là được rồi.”
Được em gái em! Cố Khải hung ác lườm Lý Hùng Mạnh, “Nhà cậu có mấy cái giường?”
“Có một cái.” Lý Hùng Mạnh đáng thương, nằm cũng dính đạn.
Một cái giường thì nằm ngủ dư lào! Cố Khải nháy mắt xù lông! Anh đằng đằng sát khi nhìn Lý Hùng Mạnh, “Cậu có người yêu chưa?”
“Có.” Lý Hùng Mạnh gật đầu.
“Sống ở đâu?” Cố Khải điều tra hộ khẩu.
“Ở Mỹ.” Lý Hùng Mạnh hoàn toàn không hiểu, một tên đàn ông tinh anh mặc âu phục, đi giày da hàng hiệu này vì cái răng gì mà tự dưng lại hứng thú với cuộc sống riêng tư của mình. Không hiểu nên đành phải quy chụp cho nhà giàu rảnh đời.
Nước! Mỹ!! Chắc chắn là một thằng đàng ông đói khát, ngày ngày tháng tháng năm năm không được thỏa mãn! Còi cảnh báo trong đầu Cố tổng kêu inh ỏi. Anh liếc nhìn Lưu Tiểu Niên, càng nhìn càng thấy vợ bé nhỏ nhà mình như hoa như ngọc, còn thơm tho ngon miệng hơn cả rượu vang! Nửa đêm bị thằng cha kia ‘thú tính bộc phát’ đè ra cưỡng bức thì làm sao bây giờ giờ?!
“Làm sao vậy?” Lưu Tiểu Niên bị anh nhìn đâm ra hoảng sợ.
“Ở nhà tôi đi.” Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khoc-suat-cuong-ba-due/64201/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.