Vài ngày sau, bác sĩ Lục thực sự đi công tác! Để lại một mình em zai cô đơn lạnh lẽo, đành phải về nhà ở.
Anh cậu đang ngồi hút thuốc trong phòng khách!
“Sặc chết anh.” Em zai vừa đổi giày vừa bất mãn oán giận, “Sao hôm nay anh tan ca sớm thế?”
Anh zai không thèm để ý thằng em, vì anh cảm thấy vợ yêu nhà mình gần đây có chút khác thường!
Ban đầu nghe em ấy kể mới tìm được bạn hồi trước cùng cô nhi viện, còn cảm thấy rất vui vẻ! Nhưng vì cái răng gì mỗi lần em ấy gọi điện phải nhắc đến cái người tên Diệp Thanh chứ! Thật không có khoa học mà! Cả ngày ở cùng người đàn ông khác ra thể thống gì chứ! Không chịu quan tâm đến cảm giác của mình! Anh zai cáu kỉnh dí đầu thuốc lá xuống gạt tàn! Lại châm một điếu khác hút! Ánh mắt vô cùng ngang ngược!
“Anh không sao chứ?” Em zai nóng nảy.
“Mầy gọi điện cho Tiểu Niên, bảo anh ốm!” Anh zai ra lệnh cho thằng em mình.
“Sao muốn lừa cậu ấy?” Em zai khó hiểu.
“Bớt luyên thuyên đi, làm theo lời anh là được!” Anh zai tối tăm lại lãnh khốc!
Đòe mòe hung dữ như vầy làm gì! Em zai bị dọa, đành phải ủy khuất giơ móng vuốt, run rẩy bấm số gọi điện, thuận tiện mở loa ngoài!
“Alo, ai vậy?” Lưu Tiểu Niên mơ màng, hiển nhiên chưa tỉnh ngủ.
Cố tổng trong lòng mềm nhũn, giọng vợ yêu thiệt mềm mại êm dịu!!
“Là tui.” Giọng em zai nghiêm túc hẳn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khoc-suat-cuong-ba-due/2316548/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.