"Mới có 1 ngày không gặp ba mẹ cô đã nhớ họ rồi sao?" Anh nói
"Không, ba mẹ tôi đã chết rồi!"cô nhỏ giọng nói
"Tôi không ngờ cô là loại người này, con cái mà trù ba mẹ mình chết, không phải bình thường cô nói cô thương họ lắm sao?" Anh lớn giọng nói
" Tôi như thế nào cũng không cần một người như anh phải hiểu" cô tức giận bước đi về phía giường trùm kín đầu và khóc
Anh cũng không thèm nói gì cô nữa, cũng leo lên giường mà ngủ
Trời đã khuya, anh giật mình thức dậy tính đi uống nước, nhìn thấy phần giường của cô đã trống từ bao giờ, mặc kệ anh bước xuống giường mở cửa đi xuống nhà bếp uống nước.
"Ba mẹ, hai mươi hai năm rồi nhỉ, hai người có còn nhớ con không? Con kết hôn rồi nhưng người đó không yêu con, con cũng không biết lý do gì mà anh ta muốn cưới con, mặc kệ con chịu đựng được hết, miễn là anh ta đồng ý trả hết nợ cho ba mẹ nuôi là được, bà mẹ cũng thấy đó tuy con không phải đứa con họ đứt ruột đẻ ra nhưng họ cũng rất yêu thương con, dù cuộc sống không mấy khá giả, nhưng con cũng đã rất hạnh phúc. Chuyện kết hôn giả này cũng không kéo dài lâu đâu chỉ một năm thôi con sẽ cố chịu đựng. Con có nên lấy một tỷ của anh ta không ba mẹ, lấy số tiền đó về lại thành phố Z mua lại căn nhà và xưởng của ba mẹ nuôi, mọi người dọn về đó sống cuộc sống yên bình như hai mươi mấy năm qua không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-kho-ua-va-nang-ngoc/966249/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.