Vết bầm trên mặt cô phải nhìn rất kĩ mới có thể thấy, đêm qua anh mạnh tay quá cô phải ở trong phòng tắm che khuyết điểm rồi dậm phấn cả một buổi.
Chị Dung giúp việc thấy cô xuống bếp liền nói " cô cứ lên trên ngồi nghỉ đi để tôi làm cho, cũng sắp xong rồi"
Cô từ nhỏ luôn bận rộn với những việc lớn nhỏ trong nhà có khi nào được ngồi yên, không có việc gì làm cô ngứa ngáy không chịu được, với lại chỉ vùi đầu vào việc thì cô mới không nhớ đến những chuyện không vui.
"Dạ vậy em gọt một ít trái cây để mọi người ăn tráng miệng." Cô vào được bếp thì đâu chỉ riêng gọt trái cây, hết lau bàn rồi lại lâu tủ rửa chén các thứ, chị Dung muốn cản cô nhưng không được. Anh bước xuống thấy cô cứ cặm cụi làm cái này đến cái khác, trừ những lúc cô vui vẻ nói chuyện với chị Dung giúp việc thì thời gian còn lại cô lại rất im lặng, trong mắt lại hằn lên những nét buồn không ai thấu.
"Em dậy sớm thế, sao không để những việc này cho chị Dung làm, em nên nghĩ ngơi thêm chứ" Trang Nhã lên tiếng
"Dạ chắc do lạ chỗ nên em không ngủ được, buồn chán mới xuống giành việc với chị Dung làm" trong chớp mắt cô đã thấy đổi sắc mặt cười vui vẻ với chị của anh như không hề có đôi mắt buồn lúc nãy.
Đúng là không ai hiểu con mình bằng ba mẹ, cô ấy vẫn cười dù trong đôi mắt đó chứa cả ngàn nỗi đau, đó là câu nói trong lòng anh, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-kho-ua-va-nang-ngoc/966248/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.