Chương trước
Chương sau
Tịch Phong Hàn nghe xong điện thoại quay lại. Anh ta cũng chuẩn bị phải đi. Ánh mắt anh nhìn vào khuôn mặt của Trình Li Nguyệt, nhoẻn miệng cười, “Tôi phải đi trước. Bản thảo thiết kế tôi nhận rồi, sẽ gửi tới phòng thiết kế hoàng gia để chế tác. Chi phí cho bên công ty sẽ không thiếu một đồng.”

Trình Li Nguyệt khẽ cười gật đầu, “Vâng!”

“Anh Tịch, có thể cho chúng tôi xin số điện thoại được không? Sau này có việc gì chúng tôi có thể liên lạc với anh.” Giản Vân mặc dù biết vậy là khá thất lễ. Thế nhưng cô không muốn đánh mất cơ hội cuối cùng của mình.

Cô nghĩ, có số điện thoại rồi sẽ có thể phát triển mối quan hệ hơn nữa.

Trình Li Nguyệt cũng thấy Giản Vân làm như vậy đường đột quá. Đồng thời, cô cũng lo lắng Tịch Phong Hàn có thể từ chối, khiến cô ấy khó xử.

Tịch Phong Hàn bất ngờ trong vài giây, cười nói, “Không cần đâu, có vấn đề gì, tôi sẽ trực tiếp liên hệ với cô Trình”

Đây là cách từ chối lịch thiếp nhất nhưng cũng đủ khiến Giản Vân đỏ mặt. Cô nhìn Tịch Phong Hàn rời đi với cái nhìn vô cùng bối rối, không trấn tĩnh nổi.

Lúc đó Trình Li Nguyệt thực sự không biết khuyên cô thế nào, chỉ nhẹ nhàng nói, “Giản Vân, chúng ta về thôi!”

Giản Vân đột nhiên cười lạnh lùng, ngoảnh đầu nhìn cô, “Trình Li Nguyệt, rốt cuộc cô dùng cách gì để mê hoặc anh Tịch vậy?”

Trình Li Nguyệt kinh ngạc trong giây lát nhìn cô ta, “Giản Vân, cô đang nói cái gì vậy?”

“Hai chúng ta gặp anh ta cùng lúc, tại sao trong mắt anh ta chỉ có một mình cô? Tại sao anh ta chẳng thèm nhìn tôi? ” Giản Vân tiếp tục chất vấn.

Trình Li Nguyệt nhìn cô ấy, Giản Vân nghĩ quá nhiều. Cô nhìn Giản Vân với ánh mắt điềm tĩnh, “Giản Vân, tôi và anh Tịch chỉ là quan hệ công việc. Cô đừng nghĩ quá nhiều như thế. ”

“Quan hệ công việc. Tôi thấy cô chê Cung Dạ Tiêu không đáp ứng nổi cô thì có! Vì thế, cô còn muốn mê hoặc thành viên hoàng gia? Ai biết được liệu anh Tịch sau này có trở thành ứng viên tổng thống hay không ” Giọng của Giản Vân đẩy ý mỉa mai.

Sắc mặt của Trình Li Nguyệt chuyển sang màu đỏ. Cô cắn môi, nhắc nhở Giản Vân, “Cô đã biết thân phận tôn quý của anh Tịch, vậy cũng đừng hoang tưởng về việc có cơ hội cùng anh ta. Ít nhất thì tôi chưa bao giờ ảo tưởng gì với anh ta cả. Còn lại thì tùy cô nghĩ. ”

Nói xong, Trình Li Nguyệt cầm túi xách lên và bỏ đi.

Quả thật cô ấy cảm thấy tức giận vô cùng. Giản Vân hoàn toàn phát điên rồi. Đối diện với người đàn ông chỉ mới gặp gỡ mà cảm xúc đã rối loạn như vậy, cô chẳng hiểu phải nói gì nữa.

Cho dù Tịch Phong Hàn thật sự rất ưu tú, nhưng tình cảm là thứ không thể chỉ nói tới duyên phận, mà còn phải nói tới sự tự nguyện.

Trình Li Nguyệt vừa bước đi, Giản Vân ngồi đó bắt đầu bình tĩnh trở lại. Cô nhìn vào chỗ khi nãy Tịch Phong Hàn ngồi, nghĩ tới cảnh hai người họ cười vui khi nãy, cô ước người đối diện là mình thì tốt biết bao?

“Thưa cô, cafe của cô đã xong rồi” nhân viên phục vụ khi nãy không dám bước tới. Lúc này, nhân viên phục vụ vẫn đặt cafe bên cạnh cô ấy.

Giản Vân thở một tiếng, cắn môi rồi cầm điện thoại quay số của Hoắc Yên Nhàn.

“Alo” giọng uể oải của Hoắc Yên Nhàn giống như cô ta đang hưởng thụ kỳ nghỉ của mình.

“Cô Hoắc, tôi có món quà cho cô, đó là mấy bức ảnh và đoạn video Trình Li Nguyệt bí mật hèn hò người đàn ông khác, cô có muốn không?” Giản Vân hỏi thẳng.

“Cái gì? Trình Li Nguyệt dám đi gặp người đàn ông khác sua lưng Cung Dạ Tiêu sao? Đương nhiên là tôi muốn, mau gửi cho tôi.” Hoắc Yên Nhàn khi đó rất ngạc nhiên khi nhận được mòn quà này.

Giản Vân còn chẳng buồn ngắt cuộc gọi mà chuyển ngay ảnh và đoạn video cho cô ta.

Sau khi xem ảnh và video xong, Hoắc Yên Nhàn ngạc nhiên hỏi, “Người hẹn Trình Li Nguyệt là ai vậy? Xem ảnh thì người này trông khá đấy chứ.”

“Đó là thành viên hoàng gia. Tóm lại, thân phận không hề thấp, hoàn toàn có thể trở thành tình địch của Cung Dạ Tiêu.” Giản Vân cười lạnh lùng.

“Sao Trình Li Nguyệt may thế nhỉ? Gặp người đàn ông nào cũng xuất sắc? Chả công bằng tý nào.” Hoắc Yên Nhàn nói đầy ẩn ý.

“Thế cô dự tính làm gì? ” Giản Vân hỏi một cách tò mò.

“Còn thế nào nữa? Gửi cho Cung Dạ Tiêu, Cung Dạ Tiêu là người không chấp nhận bị lừa dối đấu. Chả cần tôi nói nhiều, chắc chắn anh ta sẽ ghen đến phát điên.”

“Vậy tôi chờ kịch hay để xem”

“Kịch hay của Trình Li Nguyệt không chỉ có thể này đâu thôi. Bên tôi đã thiết kế xong rồi, bản thiết kế không tệ. Tôi trực tiếp gửi cho một người bạn là minh tinh cỡ lớn. Chẳng mấy chốc cô ấy sẽ khoe trên nhóm bạn bè, khi đó đến cả các tờ báo quốc tế cũng sẽ đưa tin.”

Giản Vân không ngờ rằng Hoắc Yên Nhàn lại hào phóng như vậy, dùng cách này để khoe cả dây chuyền. Tuy nhiên cách này còn tốt hơn. Khi đó, xem Trình Li Nguyệt còn mặt mũi nào nữa. Đến lúc đó, chắc chắn Tịch Phong Hàn sẽ cực kỳ tức giận.

Trình Li Nguyệt rời quán cafe trở về phòng làm việc. Linda đúng lúc đó đang tìm cô để bàn bạc. Nhìn vẻ mặt u sầu của cô, liền hỏi “Sao thế? Đàm phán với anh Tịch không thuận lợi hả ”

“Rất thuận lợi, mẹ của anh ta rất thích thiết kế của tôi, nhưng tôi không biết tại sao Giản Vân lại đột nhiên xuất hiện tại đó! Khó xử quá.” Trình Li Nguyệt có chút bối rối không lên lời.

Linda ngạc nhiên, “Giản Vân đột nhiên xuất hiện ư?”

“Đúng thế! Cô ta nói thích cafe ở quán đó, còn mua mang về. Xung quanh đây thiếu gì quán cafe, lẽ nào trùng hợp thế?” Trình Li Nguyệt rất nghi ngờ, có phải Giản Vân đã bám theo cô tới đó hay không.

Sắc mặt của Linda cũng trở lên hơi khó coi, “Quả thật nếu cô ấy theo dõi thì thật thú vị đấy. ”

“Tôi còn cãi nhau với cô ta. Cô ta nói tôi cố tình không cho cô ta gặp anh Tịch”

“Cái gì? Chuyện này để tôi đi hỏi cô ta mới được”

“Thôi được rồi, Linda, tôi không muốn chị dính vào chuyện này. Cãi nhau thì cãi nhau luôn đi!” Trình Li Nguyệt cảm thấy sự hiểu lầm với Giản Vân sẽ không thể hóa giải một sớm, một chiều.

Hơn nữa, cô cũng cho rằng bản thân mình chẳng làm gì sai. Kết thúc đơn hàng với nhà họ Tịch, cô vào Tịch Phong Hàn sẽ chẳng còn liên quan gì tới nhau, khi đó đục trong rõ ràng. Cô chẳng cần phải chứng minh bản thân làm gì, nói chiều cũng vô ích.

“Thế thì oan ức cho cô quá. ” Linda thở dài một tiếng, sau đó cô ấy chợt nghĩ tới 1 chuyện, “Ồ, khi nãy tôi mới nhận được một giấy mời tham dự triển lãm đá quý ở nước ngoài. Tôi không đi được nên cử cô đi. Cô cứ đi cho nó khuây khỏa.”

Trình Li Nguyệt rất thích triển lãm đá quý, cười nói, “Thật không?”

“Ừ, năm nào tôi cũng tham gia, giờ thì chẳng còn hứng thú, để đám trẻ các cô đi mà học tập. Cô có thể bàn với Cung Dạ Tiêu, xem anh ta có thể đi cùng cô không. ”

“Anh ấy thì không biết, để tối hỏi anh ấy xem sao.” Trình Li Nguyệt cười nói.

Sau khi Linda rời đi, Trình Li Nguyệt thở phù một tiếng. Những lời nói của Giản Vân khiến cô có chút phiền lòng.

Hội trường tập đoàn Cung Thị

Một hội nghị đang diễn ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.