Một lát sau, gia đình ba người di chuyển về hướng dinh thự.
Bên ngoài dinh thự, Cung Muội Muội đang vô cùng mong ngóng, chuẩn bị đồ ăn ngon, đồ chơi thú vị để đợi cậu nhóc
Xe chạy vừa vào trong, Trình Ly Nguyệt lập tức cảm thấy cậu nhóc trong lòng đang vô cùng hào hứng, cô mỉm cười đẩy cửa xe cho cậu xuống xe, cậu ta lập tức chạy thật nhanh vào trong, khi Trình Ly Nguyệt xuống xe, ánh mắt Cung Dạ Tiêu nhìn cô rất chăm chú.
"Trên mặt tôi có gì sao?" Trình Ly Nguyệt lập tức tưởng rằng trên mặt mình có gì đó.
Cung Dạ Tiêu liền gật đầu rất chất thành: "Có... đừng động đậy, tôi lấy xuống cho em." Cung Dạ Tiêu tiến lại gần, đôi mắt sâu hun hút nhìn kỹ gương mặt cô.
Trình Ly Nguyệt hơi căng thẳng, mặt cô có gì sao? Rất khó coi sao? Trên mặt cô không hề có gì, gương mặt thanh thú như bạch ngọc, hoàn mỹ không tì vết, nếu có thì chỉ có vẻ đẹp và sự dịu dàng khiến người ta yêu mến, vừa nãy anh chỉ là hơi cảm động, cảm động vì cô trang nhã, có chừng mực, hiểu lòng người trước mặt người nhà anh.
Chỉ có điều, nào ngờ cô lại tưởng trên mặt mình có gì đó. Tuy nhiên, đây là cơ hội tốt, cơ hội có thể chủ động chăm sóc cho cô, Cung Dạ Tiêu sao có thể bỏ lỡ? Anh giơ ngón tay lên, đôi mắt cô rất đẹp, dưới ánh sáng mặt trời đôi mắt giống như viên kim cương lấp lánh phát sáng, lại được bao phủ một lớp sương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hoi-vo-banh-bao-lam-mai-daddy-tong-tai/2687675/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.