“Ha ha… Ha ha…” Anh hất tay một cái, tất cả mọi thứ trên bàn đều rơi xuống đất, từng tiếng vang lớn kia khiến cho trợ lý bên ngoài sợ hãi run rẩy, dù thế nào cũng không dám xông vào hỏi anh làm sao.
Giang Quân Việt lảo đảo đứng dậy, vì chữ “hiểu” của bản thân ở quán bar mà cảm thấy bi thương lại buồn cười.
Anh chính là một tên ngốc, vô cùng ngốc nghếch.
Lam Cảnh Y, rốt cuộc em muốn chơi cái gì? Tại sao càng ngày anh càng không thể hiểu em đang nghĩ gì chứ?
Người phụ nữ này, thật sự không thể chạm vào, chạm vào một cái đã khiến cho anh hối hận cả đời.
Anh cầm rượu ở quầy bar, bắt đầu uống, anh chỉ muốn uống rượu, sự nghiệp gì đó, hoàn toàn không muốn quan tâm.
Hết một chai này lại uống một chai khác, anh đã uống rất nhiều nhưng tại sao đầu óc vẫn tỉnh táo như vậy?
Anh vẫn muốn đến Pari, rất muốn đến.
Anh thích chiếc xe dã ngoại kia, anh còn từng nghĩ sẽ dùng nó để đưa cô đi khắp châu Âu. Kết quả, người ngồi bên cạnh cô lại là Lục Văn Đào mà không phải anh.
Uống đến mức phòng làm việc lộn xộn, dần dần anh không chịu được nữa. Đêm qua không ngủ, nên cuối cùng Giang Quân Việt cũng ngã xuống sô pha trong phòng, bên cạnh sô pha là một cái bàn nhỏ, trên đó là những chai rượu đứng nằm ngổn ngang.
Trong phòng rất yên tĩnh, có điều mùi rượu rất nồng, cửa phòng bị người đẩy ra, một người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hao-sac-yeu-khong-dung/2171584/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.