Cuối cùng, Lục Văn Đào đành bất đắc dĩ rời đi, nhân viên trong công ty đình công, cổ phiếu Lục thị không ngừng hạ giá, nếu không phải cấp dưới của anh ta không xử lý được thì cũng không dám đến làm phiền anh ta vào lúc này.
“Á…” Đột nhiên bụng cô đau quặn lên, lần này không giống với những lần trước, Lam Cảnh Y buồn bực bất giác kêu lên một tiếng khiến bác sĩ và y tá vội vàng chạy vào, nhìn thấy chất lỏng màu đỏ đang chảy dọc xuống theo hai chân của Lam Cảnh Y: “Mau đưa vào phòng phẫu thuật.”
Màu đỏ kia quá bắt mắt.
Lam Cảnh Y bị đẩy vào phòng phẫu thuật.
Chà, đứa trẻ sẽ sớm được gặp Giang Quân Việt, tin tôi đi, rất nhanh rất nhanh thôi, có điều cách gặp mặt hơi đặc biệt mà thôi!
Có lẽ đã đau đến chết lặng, nên Lam Cảnh Y không còn cảm thấy đau nữa.
Nằm trên bàn phẫu thuật, hiện tại cô cảm thấy luống cuống và lo lắng, cho dù lúc trước bệnh viện cũng đã nghĩ đến việc có thể sẽ sinh mổ. Nhưng chỉ cần nghĩ đến bị cắt rách một miếng ở bụng, cô vẫn cảm thấy sợ hãi, tay cô nắm chặt tay y tá nhỏ làm thế nào cũng không chịu buông.
Cũng may bác sĩ và y tá thấy trên trán cô toàn là mồ hôi, cũng biết là cô lo lắng và sợ hãi, cho nên không bắt y tá nhỏ kia bỏ ra, để mặc cô nắm.
Lam Cảnh Y nhắm hai mắt lại, trong lòng bàn tay cô đều là mồ hôi, cũng khiến cho bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hao-sac-yeu-khong-dung/2171577/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.