“Haiz, đúng là tạo nghiệt mà.” Lam Tinh thở dài một tiếng: “Con với Thấm Thấm trở về đi, mẹ vẫn chưa muốn trở về, chuyện đứa bé này con thương lượng với cậu ta cho tốt, có thể mang về được thì cứ mang về, mẹ giúp con nuôi. Nếu không mang về được, con cũng đừng cưỡng cầu, từ ảnh chụp kia mẹ cũng có thể nhìn ra được, hình như cậu ta rất thích thằng bé ấy.”
“Mẹ, thằng bé là của con, con nhất định phải mang về bằng được, không thể để hời cho anh ấy.” Cô vất vả cực khổ sinh ra, anh ngay cả tiếp đón cũng không có đã trực tiếp trộm đi. Giang Quân Việt, sao anh lại có thể xấu xa độc ác như vậy chứ?
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy những tấm ảnh kia, cô cũng sẽ không tin Giang Quân Việt lại là người như vậy.
“Haiz, con trai của con, con tự quyết định đi.” Lam Tinh không nói gì thêm nữa, bà đi dỗ Tiểu Thấm Thấm đi ngủ.
Lam Cảnh Y lập tức đi đặt vé máy bay. Lúc này cô mới nhớ đến hộ chiếu gì đó của cô đều đang ở chỗ đám người cho vay nặng lãi rồi, xem ra cũng đã đến lúc cô với Lục Văn Đào nên nói toạc tất cả ra thôi. Hơi trầm ngâm một chút, Lam Cảnh Y vẫn đành phải gọi cho Lục Văn Đào, con là ở dưới danh nghĩa của cô, vừa có hộ khẩu là cô đã làm thủ tục ly hôn với Lục Văn Đào rồi. Nghĩ đến mấy thủ tục đó, cô lại nghĩ, nếu như lại kết hôn nữa, ha ha, vậy thì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hao-sac-yeu-khong-dung/2171563/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.