"Được rồi chúng ta vào nhà nó chuyện đi."Bà Phương thấy vậy lên tiếng nói.
"Được." Ông Âu lên tiếng rồi cả đám bước vào trong.
" Thầy sao hồi đó thầy bỏ con mà đi chứ." Kiều Kiều lên tiếng có vẻ giận hờn nói.
" Ta đi vì công chuyện cần thiết. Và khi ta quay lại đã không thấy con nữa." Ông Âu nói rồi nhìn cô.
" Vậy là Kiều Kiều là người ông hay kể đó sao." Bà Phương lên tiếng nói.
" Đúng vậy."
"Vậy hồi đó sao ba lại bỏ đi mà không nói với Kiều Kiều. Làm cô ấy khổ sở tìm kiếm bao lâu." Âu Lạc Thần lúc này vẻ mặt nghiêm nghị lên tiếng nhìn về phía ông Âu.
" Cái thằng này chưa gì đã binh vợ rồi." Ông nói rồi cười lớn làm cho ai đó đỏ mặt nói.
" Ba kể cho con nghe đi ạ ." Minh Ngọc có vẻ ngạc nhiên và tò mò lên tiếng nói.
" Được. Hồi đó ba đi họp bang mỗi năm một lần. Vì ta là lãnh đạo của các bang phái nên ta không thể không đi.Và đã gặp được một cô gái đứng trước sự đột kích và cái chết nhưng vẻ mặt kiên cường bất khuất và lạnh lùng.Không chịu cuối đầu trước bất cứ kẻ nào. Sự uy nghiêm và không sợ bất cứ thứ gì nên ta đã có quyết định là phải nhận cô gái này là nữ đệ tử của mình. Khi ta cứu con bé và nghe con bé tâm sự về gia đình mình. Ta lúc này rất buồn vì tuổi nhỏ mà đã chịu cảnh người thân mình mất đau lòng đến thế nào. Lại còn có mẹ kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hac-dao-yeu-co-vo-sat-thu/1479506/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.