Trước đó khoảng ba mươi phút, khi Tiểu Chư vẫn đang loay hoay tìm cách vào được trong quán rượu thì lúc này ở đoán rượu lại đang có một cô gái đi ra. Cô ta dường như đang rất vội, vừa đi vừa nghe điện thoại, gương mặt vô cùng lo lắng.
Thấy cô gái kia đang đứng chờ taxi, Tiểu Chư thấy vậy liền chạy đến.
" Cô bị sao vậy? Người ở bên trong đuổi cô sao? "
Cô gái kia bám lấy cánh tay của Tiểu Chư khóc nức nở.
" Có người vừa gọi điện đến nói bố tôi không may bị ngã gãy chân phải nhập viện, bảo tôi đến đó...Nhưng tôi lại là ca sĩ hát chính trong buổi tối hôm nay tại quán rượu, vừa rồi tôi phải nói dối người quản lý mới đi ra ngoài được... Tôi sợ lắm...hức hức."
Tiểu Chư dìu cô gái ngồi xuống ở chiếc ghế đá gần đó, từ từ an ủi.
" Sao cô lại phải sợ? Chỉ cần giải thích với người quản lý là được rồi mà".
Cô gái kia vẫn khóc, hai tay run run.
" Tôi đã ký hợp đồng với quản lý. Nếu như tự nhiên tôi bỏ về thì sẽ vi phạm hợp đồng, sẽ phải bồi thường một khoản rất lớn...Nhưng bố tôi, tôi chỉ còn có mình ông, ông vì chuyện học hành của tôi mà hy sinh rất nhiều, tôi không lo cho ông thì ai lo đây..."
Nhìn dáng vẻ đáng thương của cô gái, Tiểu Chư cảm thấy rất đồng cảm, cô xoa nhẹ lưng cô gái kia, lấy trong túi ra khoảng vài chục nhân dân tệ đưa cho cô gái đó.
" Bây giờ cô đến thăm, chăm sóc bố cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hac-dao-quan-lay-toi/1805072/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.