Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26
Chương sau
Hạ Vũ bước xuống từ chuyến xe bus cuối cùng cũng đã gần mười một giờ đêm. Cô bước khập khiễng trên đôi giày cao gót, khắp người mỏi nhừ. Hôm nay cô thay cô bạn thân Yến Nhi của mình làm người mẫu xe hơi cho một triển lãm xe ở trung tâm thành phố. Đứng dưới dưới cái nắng hanh đầu thu cả ngày khiến đầu óc cô váng vất. Giờ đây cô chỉ muốn đi thật nhanh về căn phòng trọ quen thuộc, nằm dài trên chiếc giường đơn mà ngủ một giấc tới sáng. Quãng đường từ trạm xe bus về phòng trọ khá xa, đi qua một khu phố cũ tồi tàn. Cô chọn căn nhà trọ này bởi giá rẻ chủ nhà lại đã chuyển đi nơi khác nên có thể thuê lâu dài.Tuy an ninh chung của cả khu không được tốt lắm nhưng hàng xóm của cô toàn là những người già nên khá yên tâm. Đây là khu dân cư nghèo, kém phát triển của thành phố, tập hợp đủ mọi thành phần dưới đáy xã hội. Những cuộc ẩu đả diễn ra thường xuyên, chính quyền quản lý cũng không xuể vả lại trong xã hội lấy tiền làm thước đo giá trị thì sự an nguy của những người nghèo cũng bị xem nhẹ. Con ngõ dẫn vào nhà sâu hun hút, ánh đèn vàng vọt chiếu xuống mặt đường bê tông nham nhở, loang lổ rác, các bóng đèn cao áp hai bên đường đã hỏng gần hết, tất nhiên cũng chẳng ai chú ý để sửa chữa, trừ khi thành phố có chiến dịch gì đó cần tới bộ mặt sạch đẹp may ra những khu phố tồi tàn như thế này mới được chú ý tới. Hạ Vũ lấy chiếc áo sơ mi rộng thùng thình trong ba lô khoác lên, cô kéo vạt áo bọc kín lấy người, trời về khuya gió thu mang theo sương lạnh thấm vào da thịt khiến cô rùng mình, rảo bước. Bỗng từ đằng xa truyền tới những tiếng hét chói tai, tiếc chửi tục và cả tiếng đấm đá. Hạ Vũ thở dài, lại một băng đảng nào đó tìm nơi khuất nẻo này làm chỗ giải quyết ân oán giang hồ. Cô không lạ gì những chuyện này nhưng cảm thấy hơi sợ, đêm đã khuya, đường thì tối cô lại có một mình, ngộ nhỡ tên bay đạn lạc. Còn đang dáo dác nghe ngóng thì một bàn tay to lớn từ sau cột điện tối thui đã túm lấy tay cô kéo mạnh. Khi định thần lại cô đã bị một thân hình cao lớn ép mạnh vào tường. Là một người đàn ông, đội mũ lưỡi chai đen, gương mặt ẩn trong bóng tối cô không nhìn rõ. “Đứng yên, phối hợp với tôi nếu không muốn chết.” Giọng nói lạnh lẽo phát ra từ cổ họng người đàn ông. Xa xa tiếng ồn ào cùng tiếng chân người chạy tới ngày càng gần. “Anh...!” Lời còn chưa dứt Hạ Vũ đã cảm thấy vật gì đó lành lạnh ghé sát bên hông. “Nghe lời.” Hơi thở nóng hổi của người đàn ông phả vào đỉnh đầu cô, Ở khoảng cách gần cô có thể ngửi thấy mùi mồ hôi cùng với mùi hương nhàn nhạt hòa quyện với nhau của người đàn ông. Là một người đàn ông trẻ, cao lớn. Cô cúi xuống nhìn vật lạnh lẽo đang chĩa vào hông mình, là một con dao nhọn. Hạ Vũ run lên, cố gắng im lặng hết sức có thể. “Tôi sẽ làm theo lời ông, xin đừng giết tôi.” Hạ Vũ ngoan ngoãn phối hợp. Người đàn ông đã thả lỏng một chút. Tiếng bước chân đã ngay con ngõ bên cạnh, cách chỗ bọn cô đứng chừng năm mươi mét. Người đàn ông nhìn chiếc sơ mi trắng rộng khoác ngoài của cô, lại nhìn bộ váy ngắn cũn cỡn trên người cô do dự giây lát, anh ta cởi phăng chiếc áo của mình nhé vào mũ lưỡi trai trên đầu, vứt vào thùng rác, sau đó tước luôn chiếc sơ mi của cô khoác vào người. Mọi động tác nhanh gọn thuần thục chỉ trong vòng mấy chục giây. Cử chỉ mặc áo của anh ta cực nhanh gọn đẹp mắt, khiến cô trong lúc hoảng loạn mà vẫn không quên liên tưởng tới mấy cảnh quay chậm người mẫu quảng cáo thời trang nam trên tivi. Hạ Vũ còn đang ngơ ngác thì làn môi nóng bỏng đã áp xuống môi cô, một tay anh ta vòng qua eo cô. Tiếng bước chân người đã ở ngay bên cạnh. “Mẹ nó! Tìm bằng được hắn cho tao.” Một toán người chạy tới, tên cầm đầu hét lên. Bọn chúng lia đèn pin tới góc cột điện. Tim Hạ Vũ như nhảy khỏi lồng ngực, chân cô mềm nhũn nếu không bị kẹp giữa bức tường và người đàn ông trước mặt e rằng cô đã ngã quỵ xuống từ lâu. Người đàn ông khẽ run lên, môi anh ta càng dán chặt lên mội cô ra sức cắn mút. Bàn tay trên eo cô siết chặt một tay còn không ngừng sờ xoạng xoa nắn sau lưng cô. “Mẹ kiếp! còn ở đây chim chuột.” Toán người nhìn một màn này của hai người, cũng không có gì ngạc nhiên, việc trai gái phát sinh những tình huống như thế này tại nơi vắng vẻ là chuyện thường tình, nhất là bộ dạng váy ngắn cũng cỡn thiếu vải của Hạ Vũ. Bọn chúng cũng lười để ý. Nhìn từ bên ngoài họ không khác gì một đôi yêu đương đang động tình. Chỉ có Hạ Vũ biết bàn tay vòng qua sau lưng cô kia không phải là âu yếm vuốt ve gì mà là lưỡi dao sắc nhọn đang ngầm uy hiếp cô. Trước tình huống này Hạ Vũ không dám manh động cô chỉ đành ngoan ngoãn để người đàn ông trước mặt làm càn làm quấy. Chiếc sơ mi chống nắng của cô có hơi chật so với thân hình cao lớn của anh ta. Tình thế khẩn cấp nên anh ta chỉ kịp choàng nó vào người, khuy áo vẫn mở tung nhìn từ bên ngoài hai người bọn họ càng có vẻ ám muội. “Mẹ kiếp cái tình huống đáng xấu hổ gì thế này.” Hạ Vũ rủa thầm tron lòng. Nụ hôn đầu của cô, ngàn lần vạn lần Hạ Vũ cũng không thể tượng tưởng được lại theo cách như thế này. Cách chiếc áo ba lỗ mỏng của hắn, hai cơ thể áp sát nhau, Hạ Vũ có thể cảm nhận được cơ bắp săn chắc của người đàn ông đang chuyển động, nóng rẫy, còn cô tới thở cũng không dám. Đám người đi qua đi lại lục lọi chửi bới một lúc cuối cùng cũng lục tục rời đi. Duy có một tên áo đen dừng lại trước chỗ hai người bọn họ, hắn lắc đầu nghi hoặc rồi lại nhìn bọn họ một lúc. Người đàn ông cảm nhận được có người đang nhìn mình liền rời một tay khỏi lưng Hạ Vũ nắm lấy tay cô đặt vào chỗ dây lưng của mình hành động giống như đang muốn người yêu giải quyết cho mình bằng tay vậy. Không những thế hắn cúi xuống hôn cô mạnh hơn, miệng phát ra tiếng rên khe khẽ rất ‘chuyên nghiệp’. Tay Hạ Vũ bị giữ chặt đặt ngay tại nơi nhạy cảm của hắn khiến cô vừa ngại ngùng vừa xấu hổ muốn vùng thoát ra, nhưng lưỡi dao lạnh ngắt ở sau lưng khiến cô tỉnh táo lại. Tên áo đen há hốc mồm, nếu không phải mau chóng tìm cho bằng được kẻ thù thì chắc hắn sẽ đứng đây xem phim con heo miễn phí mất. “Mẹ kiếp! mày có nhanh lên không thì bảo. Muốn đại ca giết cả lũ à?” Đám người vừa đi vừa quay đầu giục tên áo đen đang đứng như trời trồng. “Tới đây! Con em kia ngon phết!.” Tên áo đen nuốt nước bọt tiếc nuối nhìn đôi chân thon dài của Hạ Vũ hở ra dưới làn váy cộc.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26
Chương sau