Cửa sổ sát đất choán hết một mặt tường nhìn ra hồ nước yên
tĩnh. Trong đêm đen mặt hồ như một mặt gương, phẳng lặng phản chiếu ánh trang mờ
bị làn mây mỏng che phủ. Không gian có chút yên tĩnh, ma mị. Vu Quân đứng lặng
hồi lâu, cặp mắt như chim ưng nhìn xoáy vào màn đêm vô tận. Tấm lưng thẳng tắp
có phần cô độc, một tuần đã trôi qua kể từ ngày anh gặp nạn sức khỏe của anh đã
ổn định.
“Cộc! Cộc!” tiếng gõ cửa vang lên.
“Vào đi!” Vu Quân xoay người tiến về bàn làm việc.
Hắc Phong, phụ tá thân cận của anh cung kính đứng trước bàn.
Hai tay đặt chiếc phong bì tài liệu lên trước mặt Vu Quân.
“Trong này là toàn bộ tư liệu về cô gái đó. Dựa theo thẻ ra
vào cô ta đánh rơi tại hiện trường, tôi đã điều tra thân phận của cô ta.”
Tối hôm đó sau khi cô gái rời đi, Hắc Phong phát hiện một tấm
thẻ ra vào dành cho ban tổ chức của triển lãm xe hơi. Trên đó là ảnh và tên của
Yến Nhi. Dựa vào tấm thẻ này cả tuần qua anh ta đã tìm hiểu và theo dõi cô.
Vu Quân mở phong bì bắt đầu xem những thứ bên trong.
“Cô ta tên là Yến Nhi, trước đây là trẻ mồ côi, năm 18 tuổi
rời trại trẻ ra ngoài sống. Nghề nghiệp chính hiện tại là người mẫu ảnh, và làm
người mẫu cho các hội chợ. Nhìn chung công việc không ổn định. Có tham gia mấy
cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hac-bang-cung-chieu-co-vo-kho-tinh/2655300/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.